Trần Hiểu Đồng lén lút thè lưỡi rồi túm tay áo Lý Phàm lắc lắc cánh tay.
"Anh Lý Phàm, chẳng phải vì tụi em lo lắng cho anh sao, hơn nữa, chúng em nghe thấy tiếng súng dừng rồi mới chạy lại đây chứ bộ, em biết anh rất lợi hại, nhất định sẽ thắng bọn chúng mà.”
Lý Phàm hung hăng trừng mắt với Trần Hiểu Đồng: "Sau này còn không nghe lời nữa thì đừng trách tôi đi mà không dẫn theo cô."
"Ui ui ui, sau này người ta nhất định sẽ nghe lời mà."
Trần Hiểu Đồng chợt thay đổi thái độ nũng nịu, dụi dụi gương mặt đáng yêu, quyến rũ vào cánh tay của Lý Phàm.
Khang Văn Hân trong lòng thầm nghĩ công phu làm nũng của Trần Hiểu Đồng thật là lợi hại, mình mà bắt chước làm nũng y vậy sợ là...
Không đúng, một thằng đàn ông như mình sao có thể làm nũng với sư phụ như vậy được!
Tuyệt đối không thể có suy nghĩ như vậy!
Bất cứ lúc nào cũng phải ghi nhớ mình là một thằng đàn ông đầu đội trời chân đạp đất!
Khang Văn Hân lắc đầu thật mạnh để đánh bay cái suy nghĩ không thiết thự ấy ra khỏi đầu.
Lý Phàm túm Thompson đi ra ngoài, Khang Văn Hân cùng Trần Hiểu Đồng đi theo Lý Phàm tiến về chiếc xe đậu trên đường.
"Văn Hân, cậu lái xe đi, Hiểu Đồng ngồi vào ghế phụ."
Lý Phàm dặn dò xong thì mở cửa sau của xe ra rồi nhét Thompson vào.
Thompson nôn nóng, sợ hãi nhìn Lý Phàm: "Anh, chẳng phải anh đã nói là sẽ thả tôi đi sao? Anh còn muốn đưa tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604014/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.