“U, đây là chó hoang ở đâu đến sủa bậy, còn dám kêu to một tiếng thì ông đây băm mày ra cho mèo ăn luôn.”
Cậu ba Lâm khinh thường nói.
Cố Bội Sam hung tợn lườm Lý Phàm, sau đó lại ai oán liếc nhìn Tần Kế Nghiệp.
“Cậu ba, vừa rồi con chó hoang này đánh em, anh xem mặt em đi, bị nó đánh in dấu lên mặt rồi, anh phải báo thù cho em đấy!”
“Yên tâm, con chó hoang này nhất định sẽ bị dạy bảo, họ Tần, đừng tưởng rằng mày là kẻ nào, trong mắt tao, nhà họ Tần chúng mày không là cái rắm gì cả, biết điều thì ngoan ngoãn quỳ xuống cầu xin tha thứ, cậu đây vui vẻ một chút thì có lẽ sẽ để lại mạng chó của mày.”
Cậu ba Lâm khinh miệt nhìn Tần Kế Nghiệp, tính toán dùng Tần Kế Nghiệp để lập uy.
Tần Kế Nghiệp nâng tay ra hiệu, đám vệ sĩ ở cách đó không xa lập tức lao đến.
“Ha ha ha.”
Cậu ba Lâm cuồng vọng cười hai tiếng, sau đó lập tức ngạo mạn xoay người rút súng, nhắm ngay về phía vệ sĩ đang lao đến để bóp cò.
Bùm bùm bùm!
Mỗi phát súng cậu ba Lâm bắn ra là có một vệ sĩ trúng đạn ngã xuống đất, chỉ trong chốc lát đã khiến đám vệ sĩ của Tần Kế Nghiệp không dám tiến lên mà tìm chỗ trốn đi.
Nâng ngón tay lên đung đưa, súng chuyển động xoay quanh đầu ngón tay, Cố Bội Sam hưng phấn kiễng mũi chân, vươn hai tay ôm lấy cổ cậu ba Lâm, sau đó hôn thật mạnh lên mặt cậu ba Lâm.
“Darling, anh thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/603914/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.