Lâm Giai Di ngẩn người, ở thời đại này mà vẫn còn người không dùng điện thoại di động sao?
Cô ấy cau mày nói: "Vậy tôi phải liên lạc với anh kiểu gì đây?"
Diệp Thanh suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Lúc nào cô nổi mẩn thì cứ đi thẳng tới khu dân cư bên đó tìm tôi!"
"Nguyệt Lượng Loan?" Nguyệt Lượng Loan được coi là một khu dân cư xa xỉ khá nổi tiếng ở Trúc Thành, Lâm Giai Di biết cũng là chuyện rất bình thường.
"Ừ... Đến khi đó cô có thể tới biệt thự số 7 tìm tôi, thường ngày tôi luôn ở nhà."
"Biệt thự số 7?" Lâm Giai Di nhìn chằm chằm vào Diệp Thanh, lông mày nhướng lên.
"Có vẻ như cô biết khu dân cư này rõ lắm nhỉ?"
"Anh vừa mới nói tên anh là gì ấy nhỉ?" Lâm Giai Di hỏi ngược lại, rồi lập tức dùng tay vỗ trán mình, kinh ngạc thốt lên: "Đúng rồi, anh nói anh tên là Diệp Thanh, mà chồng Tiếu Oánh Ức cũng tên là Diệp Thanh đúng không? Theo tôi được biết thì biệt thự số 7 chính là nhà họ Tiếu? Chẳng lẽ anh chính là chồng của Tiếu Oánh Ức?"
"Chúc mừng cô, trả lời chính xác rồi, nhưng mà không có thưởng."
"Ha ha... Thật không ngờ rằng anh lại chính là tên ở rể mà Tiếu Oánh Ức nhặt được."
"Sao cô biết là tôi được vợ tôi nhặt được?" Diệp Thanh hỏi, vẻ mặt anh tò mò.
"Ha ha... Cả cái Trúc Thành này, không chỉ có tôi biết, mà tất cả mọi người đều biết rõ Tiếu Oánh Ức đã nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat-cua-tong-tai/3415717/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.