Nhưng Mẫu Thân tuyệt đối không chiều chuộng chúng. Không đi, rớt lại phía sau, móng vuốt lớn “Bốp bốp” gõ vào đầu ngay lập tức, thúc giục nhanh lên. Nếu không đi nữa, bỏ lại không quản nữa. Các tiểu ấu tể vốn định nằm vạ trên đất, phát hiện bị Mẫu Thân bỏ rơi, lại vội vàng bò dậy đuổi theo.
Tần Uyển sống hai kiếp, chưa từng đi bộ xa như vậy bằng chân. Mệt đến mức cứ muốn trèo lên lưng Mẫu Thân. Mẫu Thân lắc lư thân mình muốn hất Tần Uyển xuống. Móng vuốt Tần Uyển ôm chặt, gọi:
“Mẫu Thân, người cõng con đi, con chạy không nổi nữa.”
Mẫu Thân tiếp tục vặn vẹo thân mình hất Tần Uyển xuống, còn vung móng vuốt cào nó:
“Xuống dưới bụng mà đi, trên lưng nguy hiểm, lỡ có phi điểu nào tới là con thành bữa tối đó.”
Tần Uyển sợ hãi lập tức vọt xuống đất, ngoan ngoãn đi sát dưới bụng Mẫu Thân. Lên đường, mỗi ngày chỉ được uống một bữa sữa. Trên đường có thể ăn trái cây dại, thực vật làm đồ ăn vặt. Còn phải đi qua địa bàn của yêu thú khác.
Mẫu Thân thường dẫn chúng đi vòng qua địa bàn yêu thú, còn dạy chúng cách phân biệt lãnh địa yêu thú. Yêu thú sẽ để lại dấu vết trên địa bàn của mình. Một số để lại vết cào trên cây, vết cào càng sâu, vị trí càng cao, chứng tỏ sức mạnh càng cường tráng, thực lực càng mạnh.
Một số sẽ để lại dấu vết bằng nước tiểu, dùng mùi nước tiểu nói cho người khác biết, đây là địa bàn của nó. Hổ Yêu, Báo Yêu, không chỉ để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-oa-luyen-loi-kiep/4654074/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.