Là Hồ Ly hoang dã, dọn nhà không cần đóng gói bất cứ thứ gì, chỉ cần mang theo bản thân là được. Thế nhưng, một ổ Hồ Ly ấu tể vài tháng tuổi đang ở thời kỳ hoạt bát hiếu động, tò mò với mọi thứ. Trên đường dọn nhà, các tiểu ấu tể thỉnh thoảng lén lút rời đội, cứ đi 1 đoạn lại dừng chạy theo bắt hồ điệp, hái hoa, chậm rãi như đi dã ngoại.
Tần Uyển theo sát bên cạnh Mẫu Thân, vốn nghĩ, bản thân là người trưởng thành hai mươi bốn tuổi, không thể nào lại giống một đám Hồ Ly ấu tể, nhìn thấy một con sâu cũng phải xúm lại xem xét, rôm rả bàn tán nó có độc hay không, có ăn được hay không liệu có lại làm sưng móng vuốt của đại ca như lần trước hay không.
Hồ Nhị Tỷ có chút ác ý, xúi giục Hồ Tam chụp một cái, còn nói:
“Đừng sợ trúng độc, trúng độc là có thể ăn cỏ ngon mà đại ca ăn lần trước rồi.”
Hồ Tam không ngu, nói:
“Nhị Tỷ, nếu tỷ muốn ăn cỏ ngon giải độc thì tỷ chạm trước đi để muội được lĩnh giáo!”
Mẫu Thân đang đi, thấy đám ranh con nhà mình tụm lại thành một vòng, không chịu đi nữa, quay đầu trở lại, “Bốp bốp bốp”, giáng một móng lên trán của mỗi con Hồ Ly ấu tể, đ/ánh cho từng con lăn lộn tại chỗ, hớt hải chạy về phía trước.
Tần Uyển ngồi xổm tại chỗ đợi bọn chúng, đột nhiên liếc thấy trong bụi cỏ bên cạnh có một loài thực vật mọc lên khá quen thuộc, giống lá nhân sâm. Nấu cháo thuốc, hầm canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-oa-luyen-loi-kiep/4654073/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.