Đứng ở phía trước là quan trên, sau khi nghe báo họ tên, Trình Tấn nhận lấy vô số ánh mắt bắn tới từ mọi phía, hảo hữu ở thư viện cũng có mặt ở đây, họ cùng nhau trò chuyện, ngược lại cũng không có ai tìm đến hắn gây phiền phức gì. 
Mặc dù hắn chỉ là con nhà nông bình thường, nhưng hảo hữu của hắn lại không giống vậy. 
Ánh mắt hắn di chuyển một vòng, đột nhiên, hắn đưa mắt đến một nơi, từ trong đám người chạm phải một đôi mắt thâm trầm theo dõi hắn. 
Dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng,, Trình Tấn bị dọa hết hồn. 
"Làm sao vậy?" Trần Án hỏi. 
Theo hướng mắt Trình Tấn nhìn sáng, cũng bị dọa một chút. 
Sau đó rất nhanh đã nhận ra chủ nhân ánh mắt kia. 
Trần Án hô: "Chu Nhân Kiệt, người gầm gầm gừ gừ ở phía sau kia làm gì thế?" 
"Ai trốn?" Chu Nhân Kiệt đẩy người ra rồi đi tới. 
"Các ngươi cho là ta sợ các ngươi à? Hừ, các người còn chưa có đủ tư cách ấy." 
Trần Án: ... 
Trình Tấn: ... 
Vì sao, mạch não người này lại xa như vậy???? 
Thấy họ không nói gì, Chu Nhân Kiệt oán hận nói: "Sao ta vừa đến thì các người không nói nữa? Không thèm để ý đến ta phải không? Ta nói cho mà biết, ta không thèm quan tâm các ngươi đâu!" 
Trần Án: ... 
Trình Tấn: ... 
Chu Nhân Kiệt tức nổ phổi mà nói một tràn, sau đó rời đi. 
Trần Án cùng Trình Tấn nhất trí làm như không nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-la-tra-nam/3651621/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.