Editor: Diệp Hạ
Tiêu Ngật Xuyên ngây ra.
Y đã nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng hoàn toàn không ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
Ban công đối diện cửa.
Trình Mộc Quân bị trói vào lan can ban công, lúc này đang nghiêng người nhìn y. Quần áo hắn có chút lộn xộn, tất cả nút áo sơ mi bị cởi bỏ...
"Anh định đứng đó nhìn tới khi nào? Nếu cứ nhìn nữa thì người phòng kế bên cũng sẽ nhìn thấy đó."
"A, xin lỗi."
Tiêu Ngật Xuyên cuống quýt đi vào, trở tay đóng cửa lại, sau đó đi đến ban công: "Cậu không sao chứ? Này, này là sao vậy?"
Trình Mộc Quân: "Anh cởi trói giúp em được không?"
Tiêu Ngật Xuyên lại cuống quýt đi tới cởi thắt lưng trên cổ tay hắn ra, ánh mắt như không có chỗ đặt, di chuyển không ngừng.
"Phù." Trình Mộc Quân đứng dậy đi vào phòng khách, thuận miệng hỏi: "Kỷ Trường Hoài kêu anh tới à?"
Tiêu Ngật Xuyên đang cụp mắt nhìn thắt lưng trên tay, rất quen, đúng là kiểu dáng Kỷ Trường Hoài thường dùng, cộng thêm cuộc điện thoại kia của Kỷ Trường Hoài.
Rất rõ ràng, Trình Mộc Quân bị Kỷ Trường Hoài trói vào ban công.
Chuyện, chuyện này là sao vậy?
Tiêu Ngật Xuyên như du hồn đi vào phòng khách, ngồi xuống: "Cậu, cậu không sao chứ?"
"Ừm, không sao." Trình Mộc Quân cúi đầu cài nút áo.
"Tôi nhận được điện thoại của Trường Hoài nên chạy tới đây, đây là... xảy ra chuyện gì vậy?"
Trình Mộc Quân giương mắt, nhẹ giọng nói: "Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/3510702/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.