Editor: Diệp Hạ
"Ngươi đã đến rồi." Người áo xanh nói, vẫn chưa quay đầu lại.
Mặc Sĩ Nghi dè dặt tới gần: "Quấy rầy rồi."
Trình Mộc Quân xoay người, nhìn lại: "Sao chân của ngươi gãy rồi?"
Mặc Sĩ Nghi cúi đầu, nhìn thấy cái chân quấn băng vải bị kéo lê trên mặt đất của mình, y co quắp lui về phía sau một bước.
"Ta không đánh lại những người đó, nên bị thương."
Trình Mộc Quân cũng không quan tâm y bị thương như thế nào, cũng không hỏi những lời vô nghĩa như có đau không, chỉ nhẹ nhàng nói:
"Đây không phải hiện thực, xuất hiện ở đây cũng không phải thân thể ngươi."
Mặc Sĩ Nghi ngẩng đầu, hơi khó hiểu, trên khuôn mặt u ám đáng sợ hiếm khi lộ ra vài phần ngây thơ của trẻ con: "Cái gì? Ý ngài là, đây là mơ?"
Trình Mộc Quân khẽ cười: "Ngươi muốn hiểu như vậy cũng được, đã là trong giấc mơ, tại sao ngươi còn để đau xót trên thân thể trói buộc mình."
Hắn tạm dừng một chút, rồi đột nhiên thu lại nụ cười: "Cũng chỉ vì không đủ mạnh mà thôi."
Mặc Sĩ Nghi vốn là người có ngộ tính cực cao, chỉ mấy câu ngắn ngủi mà đã hiểu: "Ta hiểu rồi."
Y ngồi bệt xuống đất, bắt đầu tháo băng vải trên đùi. Từng vòng, từng vòng bị mở ra, cuối cùng để lộ phần chân hoàn hảo không tổn hao gì.
Mặc Sĩ Nghi đứng lên, nhảy vài cái: "Không đau, thật sự không đau."
Y ngẩng đầu, nhớ tới một sự kiện: "Ta, ta có thể biết tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/3510658/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.