Editor: Diệp Hạ
Hai người ở đây đều có tâm tư khác nhau, trong khoảng thời gian ngắn, không gian chìm trong im lặng.
Trình Mộc Quân nhìn xuống quản lý tiền sảnh đang bị trói trên mặt đất.
Hệ thống yếu ớt nói: "Tiểu Trúc Tử ơi, tôi cảm thấy trạng thái hiện tại của Hạ Sâm đáng sợ quá, cậu thật sự không định nói cho y biết cậu chưa từng chết hả? Cảm giác y bây giờ không bình thường lắm."
Trình Mộc Quân: "Y không bình thường không liên quan đến mấy chuyện đó, tại không hoàn chỉnh thôi."
Hệ thống: "Hả, cậu đang nói gì vậy?"
"Giống cậu đó, là nhóc thiểu năng nhân tạo." Giọng nói chứa ý cười.
Hệ thống được xưng là trí tuệ nhân tạo này thật sự rất ngốc, đã qua nhiều thế giới vậy rồi mà vẫn không phát hiện bản thân không thích hợp.
Nó không nhận ra đáng lẽ mình vốn không nên có bất kỳ cảm xúc gì, cũng không phát hiện nó luôn nói chuyện với người khác một cách rất tự nhiên.
Tất cả đều không giống như những hành động của trí tuệ nhân tạo được cấu thành từ dữ liệu.
"Hức... Cậu lại ghét bỏ tôi."
Trình Mộc Quân: "Nếu tôi ghét bỏ cậu thì tôi đã xin đổi một hệ thống có ích hơn từ lâu rồi, ngoan, yên lặng chút, tôi còn có chuyện muốn hỏi Hạ Sâm."
Hệ thống vô dụng đóng cửa tự bế.
Trình Mộc Quân trực tiếp hỏi vấn đề hắn quan tâm nhất: "Đôi mắt của cậu... sao lại bị hủy?"
"Giao dịch."
Hạ Sâm nói giống như đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/3510641/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.