Trở lại chỗ ở, Trình Mộc Quân ngồi ngoài sân vườn chốc lát.
Ở đây rất yên tĩnh, chỉ có tiếng gió thổi qua kẽ lá và ánh sáng của những ngôi sao ở nơi xa.
Phía sau là nơi ẩn núp không hề ăn nhập gì với phong cảnh nơi này, ở hành tinh rác rưởi không có cây xanh, không có sự sống, thậm chí thời gian có ánh sáng mặt trời cũng chỉ bốn năm tiếng một ngày.
Cô tịch vô cùng.
Nếu Trình Mộc Quân không có thuộc tính lý trí tuyệt đối, có lẽ ở không được bao lâu đã bị vấn đề tâm lý rồi.
Hắn nheo mắt nhìn Cừu Tông bên cạnh, thật ra hắn cũng hiểu được phần nào căn nguyên vấn đề tâm lý của y.
Cừu Tông là người trọng tình cảm, lúc trước y ở hành tinh rác rưởi lâu như vậy không phải vì tâm lý mạnh mẽ.
Mà là bởi vì sự tồn tại của Trình Mộc Quân đối với y như một ngôi sao, trong lòng có ánh sáng, tất nhiên sẽ không bị ảnh hưởng bởi bóng tối bên ngoài.
Trình Mộc Quân nhìn tay mình, mày hơi nhíu lại. Nhưng tình trạng cơ thể của hắn bây giờ không thể cho ai quá nhiều hứa hẹn.
Nếu thật là như thế, chuyện sẽ càng thêm phiền toái.
Hắn vẫn chưa nghĩ ra cách xử lý vấn đề của Cừu Tông, lại cảm thấy sau cổ hơi trướng, còn nong nóng.
Cả hệ thống cũng nhận thấy hắn không bình thường; "Tiểu Trúc Tử, cậu sao vậy? Có phải là cơ thể bị gì không? Mau vào ngâm dịch dinh dưỡng đi."
Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/3510610/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.