🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Đệ nói cái gì?



Vương Cử nghe vậy giận dữ hỏi:



- Bán sạch tất cả sản nghiệp do tổ tiên truyền lại ư?



- Đại ca, xin anh khoan nóng giận đã.



Vương Hoa vội khuyên nhủ:



- Lão Tam nói như vậy cũng không phải là không có lý, hay là trước hết đại ca cứ nghe lão Tam nói cho hết lời đi đã.



- Đại ca, Nhị ca.



Vương Phác thành khẩn nói:



- Năm tỉnh Sơn Tây, Thiểm Tây, Bắc Trực Lệ, Hà Nam, Sơn Đông bị hạn hán lớn liên tục ba năm, dân chúng không thu được một hạt thóc, khiến cho trộm cướp nổi lên, dân chúng lầm than, nói nghe có vẻ đại nghịch bất đạo, thì thời gian để năm tỉnh này hoàn toàn lụn bại cũng chỉ là hai, ba năm nữa thôi.



Vương Hoa giật mình nói:



- Lão Tam, đệ nói vậy có phải cố ý dọa cho người ta giật mình không đấy?



- Cũng không phải là cố ý làm người ta giật mình đâu.



Vương Phác trầm giọng nói:



- Nhị ca không ở trong quân đội, cho nên không biết tình hình quan quân Đại Minh. Trên thực tế, quân tinh nhuệ ở biên cương của Đại Minh đang ác chiến với Kiến Nô, tổn thất rất nhiều, hiện giờ quan quân đang tiễu trừ giặc cướp ở các tỉnh, nhưng thật ra đó chỉ là một đám quân ô hợp, trông cậy họ quét sạch bọn giặc cướp là không thể.



Vương Cử nghiêm nghị hỏi:



- Ý đệ nói là triều Đại Minh đã không còn lực lượng xoay chuyển tình hình sao? Vương Phác

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004388/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.