Vương Phác đạp tung cửa chính, quát lớn: 
- Ai dám!? 
Phía sau Vương Phác, Đại Hồ Tử dẫn theo hơn năm mươi người, ùn ùn tiến vào, bao vây hơn hai mươi người của Triệu Tam Thái, đám tướng lĩnh và thân binh đang định lên lầu bắt người, sợ tới mức vội buông binh khí trong tay xuống. Ở trên lầu, Đao Ba Kiểm nghe tiếng của Vương Phác, cũng vội vã chạy ra khỏi phòng ăn, vội vội vàng vàng chạy xuống lầu. 
Đao Ba Kiểm chạy tới trước mặt Vương Phác, cười làm lành: 
- Tướng quân, sao ngài lại tới cái chỗ này? Việc này mà để phu nhân biết được, tiểu nhân chịu không hết tội đó! 
- Bớt nói đưa đẩy với ta đi! 
Vương Phác rít lên; 
- Xem ngươi có tiền đồ chưa kìa! 
- Vương đại nhân. 
Triệu Tam Thái đứng gần đó, hỏi: 
- Ngài định như thế nào? 
- Cái này phải hỏi ngươi. 
Vương Phác chợt xoay người lại, hung tợn nhìn chằm chằm Triệu Tam Thái, hỏi: 
- Ngươi định thế nào? 
Triệu Tam Thái đáp: 
- Theo điều tra, Thiên tổng Đao Ba Kiểm của trấn Đại Đồng đã tự ý thả bọn giặc cướp ở khe Phù Đồ, căn cứ vào luật Đại Minh, tội tự ý thả giặc cướp cũng giống như tội tạo phản, mạt tướng đang chuẩn bị bắt người tra hỏi. Tuy nhiên Vương đại nhân cứ yên tâm, mạt tướng tin rằng đại nhân không biết rõ việc này, nhất định là Đao Ba Kiểm đã giấu ngài mà làm. 
- Theo điều tra? 
Vương Phác lạnh lùng hỏi: 
- Ai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004384/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.