Uyển Bình, đại doanh của Hồng Trù Tuyền.
Phía trước không xa chính là thành Bắc Kinh rồi, ba mươi vạn Kiến Nô (hiệu xưng của Đa Nhĩ Cổn) trú đóng ở bên ngoài Quảng Cừ môn.
Hồng Thừa Trù cũng không dám tiếp cận quá, suất lĩnh chín ngàn kỵ binh đóng trại ở huyện Uyển Bình, sở dĩ ông ta chín ngàn kỵ binh vội vàng tới mục đích không phải là vì liều mạng với Kiến Nô, mà là vì để Sùng Trinh Đế và trăm họ Kinh sư an tâm, cũng là vì kiềm chế Kiến Nô, để chúng kiêng kỵ không dám tiến công thành Bắc Kinh.
Hồng Thừa Trù dụng binh xưa nay cẩn thận, từ lúc vừa mới nhận được chiếu thư cần vương của Sùng Trinh Đế, ông ta cũng đã nghĩ kỹ toàn bộ kế hoạch đối kháng Kiến Nô, Hồng Thừa Trù cho rằng binh tinh Kiến Nô lợi hại, gấp chiến khó thắng, chỉ có luỹ cao hào sâu, duy trì đối kháng mới có thể trong trận chiến tiêu hao kéo sụp đổ Kiến Nô.
Cho nên đại quân vừa đến Uyển Bình, Hồng Thừa Trù liền lập tức hạ lệnh thu thập lương thảo, chuẩn bị trường kỳ thủ vững.
Hồng Thừa Trù đang cùng Huyện lệnh Uyển Bình thảo luận công việc thu thập lương thảo, chợt thấy một gã thái giám mặc áo bào đỏ dưới sự bảo vệ của một đội tướng quân Đại Hán vào hành dinh, trong tay thái giám kia nâng một phong thánh chỉ, cao giọng hô:
- Vạn tuế có chỉ, Kế Liêu đốc sư kiêm Thái tử Thái bảo kiêm Binh bộ Thượng thư kiêm Đô ngự sử Sư Hồng Trù Tuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004149/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.