Bốn trăm người tay cầm đao mộc thương mộc, ngay trước mặt hơn mười vạn tướng sỹ quần chiến trên ngọn núi nhỏ mà trước đó đã được chọn, chỉ đến khi toàn bộ một đám người bị ép đuổi xuống núi nhỏ, sau cùng chỉ có nhóm người vẫn ở trên núi là giành được chiến thắng.
Vương Phác bố trí trận đấu tỷ võ này vẫn là để thị uy.
Vương Phác muốn quân Trung Ương hùng mạnh, ấn tượng không thể chiến thắng luôn khắc sâu vào tâm trí của mỗi tướng sỹ quân Giang Bắc, cuối cùng Vương Phác đã thực hiện được mục đích của mình.
Từ 200 người được tổng binh 7 trấn chọn ra từ các vệ đội dù đều là lão binh đã trải qua trăm trận chiỉnhồi, ra chiến trường tuyệt đối nghiêm túc, nhưng họ đâu đã trải qua huấn luyện thể năng khổ nhục? Hành quân võ trang 20 dặm khi chạy về tới, ai nấy đều thở gấp như lên dốc, chẳng còn đáng bao sức lực nữa rồi.
Mà tướng sỹ quân Trung Ương, hành quân võ trang chạy gấp 20 dặm chẳng thấm tháp vào đâu.
Vốn nguyên tắc thao trường đổ mồ hôi, chiến trường ít đổ máu, Vương Phác đã đưa ra cường độ tập luyện cho tướng sỹ quân Trung Ương quả thực có thể dùng từ biến thái để hình dung, cuộc hành quân võ trang 20 dặm sớm hay muộn gì cũng phải chạy 2 chuyến. Mặt khác, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, tuyệt đối không được gián đoạn! Cho nên các tướng sỹ quân Trung Ương đánh trận vô cùng hưng phấn, rốt cuộc đã không phải luyện tập nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003915/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.