Hoàng thành, cung Càn Thanh.
Sắc mặt xanh mét, hoàng đế Long Vũ nhìn tiểu thái giám trước mặt, hỏi:
- Vương Phác thật sự nói như vậy?
- Bẩm Vạn tuế gia...
Tiểu thái giám run giọng nói:
- Ngay trước mặt tất cả học viên và giáo viên của đại học Dương Minh, đúng là Tĩnh Nam vương đã nói như vậy, ngài còn nói sau này đế quốc còn phải dựa vào học viên của đại học Dương Minh để cai trị.
- Vớ vẩn!
Hoàng đế Long Vũ cầm nghiên mực trên bàn ném xuống sàn, hét lớn:
- Quá vớ vẩn!
- Hoàng tỷ.
Hoàng đế Long Vũ hét xong, lại nhìn về phía Công chúa Trường Bình đang ngồi yên bên cạnh, nói:
- Hoàng tỷ nhìn xem, nhìn Phò mã của tỷ đi, hắn muốn làm gì? Muốn tạo phản sao? Làm hoàng đế mà không thể cai trị đế quốc này, lại để học viên của đại học Dương Minh cai trị, thế thì còn ra cái thể thống gì, còn ra cái thể thống gì hả?
Vẻ mặt đờ đẫn, công chúa Trường Bình không nói gì.
- Vạn tuế gia!
Trương Tử An đứng một bên, yếu ơt nói:
- Hãy nhẫn nhịn.
- Nhẫn nhẫn nhẫn! Ngươi muốn trẫm nhẫn cho tới khi nào?
Hoàng đế Long Vũ rít lên khàn cả giọng:
- Vương Phác đã công khai tuyên bố quyền tối thượng của vua chúa đã qua đi, hắn đã công khai tuyên bố từ nay về sau, trẫm và cả con cháu họ Chu, không còn tư cách thống trị đế quốc này nữa, ngươi còn muốn trẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003558/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.