Thoáng chốc, có một người giúp việc trẻ tuổi lập tức bưng một khay gỗ đến, phía trên có một chiếc hộp cổ kính được đậy bằng vải đỏ.
Chiếc hộp này tỏa ra một mùi gỗ kỳ lạ, có vẻ như nó được làm bằng gỗ trầm hương chất lượng cao. Dù để người ta thoáng ngửi thấy mùi hương này, đều sẽ lập tức cảm thấy có tinh thần.
“Hửm? Còn có mặt hàng bậc này?”
Tiêu Sách nhìn cái khay được người giúp việc trẻ tuổi bưng đến, trong mắt cũng có chút hứng thú.
Có thể khiến cho nhà họ Lâm bỏ ra một số tiền lớn để mua, khẳng định không phải là đồ vật tầm thường gì.
Dù là chiếc hộp đựng bên ngoài thứ đó, e là cũng có giá trị xa xỉ trên giá cả thị trường đồ cổ.
Có thể dùng chiếc hộp như vậy đựng một đồ vật, có thể thấy được độ trân quý của thứ này đã đạt đến mức độ nào.
“Nói đến thì, vật phẩm quý giá này đến tay nhà họ Lâm chúng tôi cũng đã được nhiều năm rồi. Nhưng cho dù là tôi, cũng không phát hiện được chỗ nào không thích hợp, và cũng không phát hiện vật này có gì đặc biệt..”
Ông cụ Lâm nhẹ nhàng và chiếc hộp cổ kính lấy từ trên tay người giúp việc qua, sau đó từ từ mở chiếc hộp cổ kính này ra ngay trước mặt Tiêu Sách.
Khi chiếc hộp mở ra, một khúc gỗ màu đen lập tức xuất hiện trước mặt Tiêu Sách.
“Đây là..”
Tiêu Sách lập tức đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi.
Nếu như không phải khúc gỗ này được lấy từ trong tay ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622130/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.