Cho dù Tống Chỉ Vân có căm hận anh hơn nữa cũng không dám giở trò trong thức ăn...
Năm phút sau, Tiêu Sách đã ăn sạch thức ăn trong khay.
Dù sao anh cũng đã không ăn gì cả ngày rồi, bụng anh thấy hơi đói, tuy thức ăn trong trại tạm giam này không vừa miệng lắm, nhưng vẫn có thể chấp nhận được.
Tiêu Sách không hề biết, vào lúc anh ăn cơm, thông qua màn hình camera giám sát ở đầu bên kia, Tống Chỉ Vân đang bình tĩnh theo dõi anh.
Chỉ là không ai nhìn ra, lúc này trong ánh mắt Tống Chỉ Vân đang bùng lên một ngọn lửa.
"Tiêu Sách, lần này anh chết chắc rồi, tôi không tin, với cách này của tôi còn không làm anh cúi đầu nhận tội được. Dám sàm sỡ tôi, xem tôi từ từ hành hạ anh."
Tống Chỉ Vân tận mắt nhìn thấy Tiêu Sách ăn từng miếng hết khay thức ăn, vẻ mặt có đầy sát khí tự nhủ.
Trong phòng thẩm vấn.
Sau khi Tiêu Sách ăn hết khay thức ăn xong, bỗng nhiên anh cảm thấy bụng mình hơi khó chịu.
"Hửm? Chuyện gì thế này? Lẽ nào cô nàng Tổng Chỉ Vân giở trò trong thức ăn của mình thật?"
Tiêu Sách hơi cạn lời.
Lúc này, anh cảm nhận trong dạ dày có một loại thuốc tiết ra đang điên cuồng làm tổn hại dạ dày, khiến dạ dày anh không thể tiêu hóa bình thường được.
Nhưng, vào lúc loại thuốc này tiết ra gây tổn hại dạ dày anh, Tiêu Sách lại cảm nhận được đại thực bào trong cơ thể anh đã cắn nuốt hết thuốc từ bên ngoài vào với khả năng cắn nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622121/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.