Chỉ là Tiêu Sách còn là ân nhân cứu mạng của ông ta, ông cụ Triệu cũng không tiện làm khó Tiêu Sách, chỉ đành đứng giữa hòa giải cho Tiêu Sách và Triệu Mai Nhi...
Cảm nhận được nỗi băn khoăn trong lòng ông cụ Triệu, Tiêu Sách chỉ thản nhiên bật cười.
"Nếu mọi người đã muốn xem thực lực của tôi như vậy, vậy đương nhiên không thành vấn đề rồi!"
Tiếu Sách đảo mắt nhìn vài người bên cạnh, sau đó khinh thường nói: "Theo khuôn phép cũ, cuối cùng sẽ trở nên kém cỏi, chưa nói đến có người cả đời cũng khó bước vào ngưỡng cửa cao thủ hạng nhất, lẽ nào bọn họ cũng phải dựa theo khuôn phép cũ cả đời hay sao?"
"Trên chiến trường, tình thể thay đổi trong chớp mắt, chỉ có trong thời gian ngắn nhất đánh ra lực sát thương mạnh nhất, thuận theo sự thay đổi trên chiến trường mới có thể sống sót đến cuối cùng..."
Nói xong, Tiêu Sách bèn lấy một cây định trên người mình ra, đặt trong lòng bàn tay, sau đó nói với Triệu Mai Nhi: "Mặc dù cây định trong tay tôi không sắc bén bằng thanh bảo hiểm có sức mạnh vô địch của cô, nhưng cây đinh sắt trong tay tôi có thể tạo ra lực sát thương giống như vậy."
Dứt lời, Tiêu Sách cũng không thèm nhìn Triệu Mai Nhi lấy một cái, nội lực trong cơ thể anh bừng bừng bừng ra khỏi bàn tay, sau đó cổ tay chợt run lên, rót nội lực vào trong cây định sắt rồi vụt ra khỏi tay anh.
Lúc Tiêu Sách phóng cây đinh sắt này ra, Triệu Mai Nhi, Triệu Chính Quốc và Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622104/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.