Chương trước
Chương sau
Dù sao thì Triệu Mai Nhi này vẫn còn trẻ, có thể đạt đến trình độ như vậy cũng coi như là rất giỏi rồi.
Tiêu Sách cân nhắc lời anh định nói một chút, sau đó thản nhiên nói với ông cụ Triệu: "Cô Triệu còn trẻ như vậy đã có thể đạt được thành tựu lớn như thế, quả thật đã rất tài giỏi rồi, sợ rằng trong số những người trạc tuổi cô ấy, thực lực của cô Triệu cũng đủ để xếp hàng đầu đó..."
Tiêu Sách cân nhắc câu từ, chậm rãi nói.

"Vậy theo cảm nhận của cậu, bộ kiếm pháp này có chỗ nào còn chưa hoàn thiện không?"
Ông cụ Triệu nghe thấy giọng điệu lấy lòng của Tiêu Sách, vẻ mặt không hề vui vẻ, trái lại ông ta còn thật lòng muốn nghe thử xem Triệu Mai Nhi còn chỗ nào chưa được.
Dù sao thì với thực lực của ông cụ Triệu, hoàn toàn không đủ để chỉ bảo Triệu Mai Nhi, ông cụ Triệu chỉ mới luyện ra khí cảm, ngay cả một góc của ngưỡng hạng hai cũng chưa với tới được, đương nhiên ông ta sẽ không thể nào lĩnh hội được trình độ của Triệu Mai Nhi.
"Chưa hoàn thiện thì cũng có một chút." Tiêu Sách không biết nói thế nào, vốn tưởng rằng Triệu Mai Nhi múa bộ kiếm pháp này cho anh và Thủy Oa xem, làm trò tiêu khiển cho hai người.
Nhưng nghe thấy ông cụ Triệu dò hỏi như vậy, Tiêu Sách biết lần này ông cụ Triệu đang nghiêm túc, nếu anh không nói khuyết điểm ra, sợ rằng ông cụ này sẽ không buông tha cho anh.
Nghĩ đến đây, Tiêu Sách cẩn thận suy nghĩ, sau đó nói với ông cụ Triệu: "Khuyết điểm lớn nhất của cô Triệu chính là quá tuân thủ quy tắc, một mực tuân thủ nghiêm ngặt các chiêu thức kiếm, làm mất đi sự linh hoạt và tính tự nhiên vốn có."
"Tuy rằng sức chiến đấu đủ, nhưng nếu ở trên chiến trường thật sự, với chiêu thức kiếm thế này của cô Triệu, sợ rằng cũng sẽ chẳng sống được bao lâu..."
"Hơn nữa, nội khí của cô Triệu quá yếu, miễn cưỡng sử dụng bộ kiếm pháp này cũng có hại nhiều hơn có lợi, sợ là còn chưa giết chết kẻ địch thì đã dùng hết nội khí của mình trước rồi..."
Tiêu Sách vừa dứt lời, trong sân chợt trở nên vô cùng yên tĩnh.
Ông cụ Triệu nghe thấy lời nhận xét của Tiêu Sách, lập tức im lặng suy nghĩ.
Anh bước ra từ trong chiến trường, đối với việc trên chiến trường nguy hiểm thế nào, đương nhiên anh biết rất rõ, lúc này Tiêu Sách nhận xét như vậy, từ tận đáy lòng ông cụ cũng vô cùng tán thành những lời vừa rồi của Tiêu Sách.
Nhưng Triệu Mai Nhi nghe thấy những lời này lại thấy giống như anh đang vạch lá tìm sâu.
Muốn trở thành cao thủ, không phải ngày một ngày hai là có thể luyện thành, bất cứ ai cũng đều từ cao thủ hạng ba đến cao thủ hạng hai, sau đó mới đến cao thủ hạng nhất.
Bây giờ cô ta cố gắng để đạt đến cao thủ hạng hai, đương nhiên phải tuân theo chiêu thức kiếm, người có thể không cần câu nệ chiêu thức kiếm, tùy ý phát huy chiêu thức kiếm đó chính là cao thủ hạng nhất, thậm chí là siêu đệ nhất cao thủ.
Còn cô ta chỉ là một cao thủ hạng hai, làm sao có thể tùy ý sáng tạo ra chiêu thức kiếm, làm sao có thể tùy ý phát huy được chứ?
Vừa nghĩ đến điều này, Triệu Mai Nhi bèn cảm thấy tức giận.
Người này rốt cuộc có hiểu biết gì về nội khí không, sao có thể nói ra những lời vô lý như vậy chú?
Triệu Mai Nhi càng nghĩ càng thấy tức, đồng thời càng thêm chắc chắn đối với việc Tiêu Sách không phải là siêu đệ nhất cao thủ.
"Vậy theo như anh Tiêu thấy, phải làm thế nào mới có thể phát huy hết sức mạnh của nội khí đây? Anh Tiêu có thể diễn thử một vài chiêu thức để tôi mở mang tầm mắt không?"
Giọng điệu Triệu Mai Nhi hơi mỉa mai nói với Tiêu Sách.
Cô ta đang đợi giây phút này đây, cô ta muốn Tiêu Sách để lộ thực lực trước mặt mọi người.
Cô ta phải vạch trần bộ mặt giả dối thật sự của tên Tiểu Sách siêu đệ nhất cao thủ này, để Triệu Chính Quốc nhìn rõ bộ mặt thật của Tiêu Sách.
Nếu không thì với niềm đam mê võ học của Triệu Chính Quốc, ông ta sẽ tin rằng Tiêu Sách là siêu đệ nhất cao thủ, còn không biết ông ta sẽ làm ra những chuyện gì nữa...
Sau khi nghe thấy lời đề nghị của Triệu Mai Nhi, ông cụ Triệu cũng sững sờ.
Nhưng ông cụ Triệu rất nhanh đã kịp phản ứng trở lại, sau đó ngoảnh đầu nhìn về phía Tiêu Sách, ông ta hơi ngượng ngùng nói: "Chuyện này, cậu Tiêu, cậu xem, con bé đưa ra yêu cầu xấc xược như vậy, cậu đừng để ý làm gì..."
Tuy ngoài miệng ông cụ Triệu nói như vậy, những ánh mắt của ông cụ Triệu đã bán đứng ông ta.
Lúc này trong lòng ông cụ Triệu cũng rất mong chờ, mong rằng Tiêu Sách sẽ ra tay cho ông ta mở mang tầm mắt.
Suy cho cùng, những lý thuyết không hợp lý Tiêu Sách vừa nói, nếu đặt nó trong giới võ lâm, sợ rằng sẽ bị người ta cười chê, quả thật cũng hơi thiếu hiểu biết quá.
Cho dù là đứa trẻ lên ba vừa học võ cũng biết, phải tiến hành tuần tự, trước tiên đi theo quy tắc, luyện tập chiêu thức kiểm trước, sau cùng mới có thể vứt bỏ chiêu thức kiếm, tự mình sáng tạo ra chiêu thức kiếm riêng.
Nhưng bây giờ những lời Tiêu Sách nói lại hoàn toàn trái ngược với những gì họ nghĩ.
Phút chốc, ông cụ Triệu lại bắt đầu nghi ngờ thực lực thật sự của Tiêu Sách.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.