Một trận hai trăm vạn đấy!
Mà bây giờ lại chỉ còn lại ba trận, nhưng có ba trận cũng tốt, dù sao cũng tốt hơn không có.
Tiêu Sách mở miệng nói: “Tôi sợ sao? Buồn cười, ông đây có thể đánh ba người các người thì sẽ có thể đánh vệ sĩ của các người, cứ việc gọi người đến đây, chuẩn bị tiền cho tốt là được rồi!”
Từ Huy không nói những lời độc ác nữa, dù sao thì thắng làm vua thua làm giặc, cho dù anh ta không phục, cảm thấy là Tiêu Sách gặp may mới thắng được anh ta đi chăng nữa thì suy cho cùng Tiêu Sách cũng đã thắng rồi.
Trước khi chưa thua Tiêu Sách, cho dù Tiêu Sách có kiêu ngạo đi nữa thì anh ta cũng chỉ thấy khó chịu.
Nhưng trong lòng đã nghĩ xong rồi, đợi tí nữa sau khi Tiêu Sách thua, anh ta nhất định phải nhục mạ Tiêu Sách một trận mới được, bây giờ Tiêu Sách càng kiêu ngạo thì lát nữa sẽ càng thê thảm.
Xác định ba người Từ Huy, Phạm Hưng, Lý Lâm đi tìm cao thủ để giúp đỡ, ba người họ ngay lập tức bắt đầu liên hệ tìm người.
Từ Huy do dự một chút, anh ta cảm thấy thực lực vệ sĩ của mình tuy rằng rất giỏi, nhưng ngày thường lúc đánh với mình thì mình còn có thể đánh thắng được một hai lần.
Cho dù là có nhường thì thực lực trên thực tế cũng chỉ cao hơn mình một chút.
Tuy Từ Huy cảm thấy thực lực như vậy đã đủ để giải quyết Tiêu Sách rồi, nhưng lỡ như Tiêu Sách lại gặp may nữa... Cho nên Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621949/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.