“Tôi cũng không giấu gì anh, gia tộc của tôi cũng là một thành viên trong Thương Minh, bây giờ đang tranh chấp với kẻ địch, đã hẹn đấu một trận thắng thua ở cuộc đua hằng năm, bên nào thắng sẽ có được tất cả, bên nào thua thì sẽ mất tất cả! Đây là vụ cá cược dưới sự chứng kiến của cả Thương Minh, không ai có thể nuốt lời và rút lui.”
Úc Bội Hân nói xong, sắc mặt vẫn mang theo sự nghiêm trọng nặng nề.
Tiêu Sách nghe xong những lời Úc Bội Hân nói, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ, mở miệng nói:
Theo như cô nói, vậy cho dù tôi có vào được top 3 cũng chưa chắc có thể giúp cô thắng trận đấu này, dù sao đối thủ của cô có lẽ sẽ vào được top 2, thậm chí là top 1, cô không sợ tôi vào được top 3 rồi cô vẫn thua sao..”
Úc Bội Hân nghe vậy, cười mở miệng nói: "Anh không cần lo lắng quá nhiều về chuyện này, bởi vì top 1, top 2 trong cuộc đua hằng năm gần như đã được ấn định rồi, những người khác có tranh được, nhiều nhất cũng chỉ là top 3 mà thôi! Vì vậy chỉ cần anh có thể vào được top 3 thì tôi nhất định sẽ thắng!”
Tiêu Sách hơi ngạc nhiên, nhưng lại không hỏi tại sao top 1, top 2 đã được ấn định, dù sao đến lúc thi, anh cứ việc chạy đến sức mình là được rồi.
Anh tin rằng trong lúc thi đấu, nếu thực lực của đối thủ tương đương như Ả Ma Đề thì anh vẫn có thể dễ dàng vào được top 3
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621925/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.