Chuyện này khiến Lý Tứ Hổ ngây ra, sau đó trong lòng thầm nói không hay rồi. Phản ứng của anh ta rất nhanh, lập tức muốn né đi, nhưng đã không kịp nữa. Trước mắt anh ta, nắm đấm của Tiêu Sách như sấm chớp, trong phút chốc đã to hơn, to hơn, lại to hơn... Cuối cùng bụp một tiếng, đập lên hai mắt của Lý Tứ Hổ. Lý Tứ Hổ chỉ cảm thấy đầu mình ong một tiếng, giống như bị ván cửa đập lên, đầu óc bỗng chốc trở nên choáng váng, trước mắt đầy sao, rồi trở nên đen thui. Hai quầng thâm mắt to cũng bỗng chốc xuất hiện trên vành mắt anh ta, giống như bảo vật quốc gia gấu trúc vậy. Anh ta không khống chế nổi cơ thể nữa, lạch tạch lùi ra sau hai bước, cố gắng hết sức chống đỡ mới không ngã xuống, mọi thứ trước mắt đều trở nên lờ mờ không nhìn thấy rõ. Tình huống thế này khiến cho đại sảnh bảo vệ đang ồn ào đột nhiên im lặng đi. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn Lý Tứ Hổ và Tiêu Sách, hoàn toàn không ngờ Lý Tứ Hổ lại bị Tiêu Sách đánh đến vành mắt sưng húp, lùi về sau hai bước. Không phải đã nói quản lý Lý là vô địch sao... "À, quản lý Lý quả nhiên rất giỏi, còn thể hiện cho chúng ta thấy khả năng phòng ngự mạnh mẽ của anh ấy, cho dù bị tấn công vào đầu cũng không hề có chuyện gì cả.” Sau khi im lặng một lúc, đột nhiên có người yếu ớt nói. “Chuyện này... chắc là như vậy, mọi người đều biết đầu và vành mắt là những bộ phận yếu ớt nhất trên cơ thể con người, chỉ cần bị đánh trúng thì sẽ ngã xuống. Nhưng quản lý Lý đã dùng tình huống thực thể nói với chúng ta rằng, chỉ cần chịu khó luyện tập, cho dù có yếu ớt thế nào thì cũng có thể trở nên mạnh mẽ.” “Quản lý Lý quả thật rất giỏi, vô địch!”. Lúc này, đầu Lý Tứ Hổ cứ ong ong, anh ta cảm thấy sự việc có vẻ không đúng, anh ta vừa rồi rõ ràng không có sơ ý, nhưng tại sao vẫn bị đánh trúng? Trong bộ phận bảo vệ có cao thủ như vậy sao? Làm sao có thể! Bị người ta giả thịt heo ăn thịt hổ, người này có vấn đề! Trong lòng Lý Tứ Hổ nghĩ vậy, nhưng nghe lời bàn tán của đám người, anh ta lại không dám nói gì. Anh ta sợ mình vừa mở miệng nói nghi ngờ, thì sẽ có người biết mình bị thiệt, phá hoại hình tượng vô địch của anh ta. Lý Tứ Hổ chỉ đành khó khăn mở miệng nói: “À, không tệ, hôm nay trễ rồi, lần sau chúng ta.” Lý Tứ Hổ muốn kết thúc trận cọ sát này, trở về điều tra rõ ràng xem tên bảo vệ đấu với mình có lại lịch gì, sau đó nhất định phải đuổi việc! Sự tồn tại của người này đe dọa đến hình tượng vô địch của anh ta! Trên thực tế, bây giờ anh ta rất muốn nhìn rõ xem tên giả thịt heo ăn thịt hổ khiến anh ta chịu thiệt này là ai, nhưng vành mắt anh ta đã bị Tiêu Sách đánh đến không nhìn rõ gì nữa. Lý Tứ Hổ vừa định nói kết thúc, nhưng còn chưa nói xong thì Tiêu Sách đã cắt lời anh ta: “Quản lý Lý quả nhiên là rất giỏi, không phòng thủ mà nhận hai cú đấm của tôi, tôi thật sự tâm phục khẩu phục. Nhưng tôi vẫn hy vọng quản lý Lý đừng nhường tôi, mong quản lý Lý đừng nương tay, cố gắng hết sức để đánh ngã tôi!” Tiêu Sách nói xong, đảm bảo vệ cũng ồn ào. “Quản lý Lý, nếu cậu ta đã yêu cầu như vậy thì anh hãy cho cả ta toại nguyện đi, để cậu ta biết cái gì gọi là trời cao đất dày, cái gì gọi là vô địch.” “Ha ha, tên nhóc này đầu óc không tỉnh táo à, thế mà lại chủ động muốn ăn đập, quản lý Lý chắc chắn sẽ cho cậu ta toại nguyện.” “Quản lý Lý cố lên, cho cậu ta thấy khoảng cách giữa hai người nào!” Âm thanh ồn ào của mọi người khiến Lý Tứ Hổ suýt nữa đã ngất xỉu, hận không thể đánh mấy tên đang ồn ào này một trận. Anh ta đang định mở miệng nói gì đó, nhưng Tiêu Sách đột nhiên bắt đầu rồi. “Quản lý Lý, xin hãy chỉ dạy!” Nói xong, nắm đấm của Tiêu sách đã hươ đến trước đầu Lý Tử Hổ. Đợi đến khi Lý Tứ Hổ nhìn rõ thì đã không kịp tránh nữa, chỉ có thể dùng cánh tay chặn lại. Đột nhiên bụp một tiếng, Lý Tứ Hổ bị một đám của Tiêu Sách khiến cho lùi về sau ba bước, cánh tay cũng đang phát run. Tiêu Sách biết
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]