Tiêu Sách nghe vậy thì gật đầu: “Được! Hãy nhớ những lời này của cô! Tôi có thể giúp cô, nhưng nếu như tôi thành công đưa nhà họ Lâm thoát khỏi cảnh khốn khó lần này, tôi cần cổ đại diện nhà họ Lâm, đồng ý với tôi một điều kiện! Đó chính là, trong vòng mười năm tới, nhà họ Lâm phải cố gắng hết sức ra tay giúp tôi một lần trong phạm vi khả năng của nhà họ Lâm, đương nhiên, tôi bảo đảm sẽ không để nhà họ Lâm bị tổn thất, cũng không để nhà họ Lâm rơi vào nguy cơ sụp đổ!”
Lâm Bán Thanh nghe vậy, nhất thời ngạc nhiên vui mừng nói: “Đây chính là điều kiện của anh sao? Được! Lâm Bán Thanh tôi ở đây xin thề, chỉ cần anh có thể thay nhà họ Lâm giải quyết mối nguy lần này, bất cứ lúc nào trong vòng mười năm tới, nhà họ Lâm sẽ tùy anh sai phái một lần! Nếu như tôi không thực hiện lời hứa này, vậy Lâm Bán Thanh tôi tùy anh xử lý!”
Tiêu Sách hít một hơi thật sâu rồi nói: “Được! Lâm Bán Thanh, tôi tin cô, quay lại đón tôi đi!”
Nếu đã quyết định rồi thì Tiêu Sách không do dự nữa.
Từ trước đến nay anh không sợ bất cứ kẻ thù nào, lúc trước từ chối Lâm Bán Thanh cũng chỉ vì cảm thấy không đáng, theo một cách nghĩ lý trí là việc không cần thiết mà thôi.
Anh lại một lần nữa ngồi vào xe của Lâm Bán Thanh để đến nhà họ Lâm ở vùng ngoại ô.
Tuy rằng Tiêu Sách không sợ bất cứ ai, nhưng trước khi ra tay, anh cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621781/chuong-163.html