"Đường Địch, tại sao ngay cả ông cũng đến Giang Lăng rồi? Chẳng lẽ là bởi vì người phụ nữ họ Cao kia?" Ngụy Nam Diễm lười biếng nói.
Tiêu Sách phát hiện ra rằng căn phòng bên trong của phòng bao thế nhưng lại là một suối nước nóng nhân tạo. Lúc này, Ngụy Nam Diễm đang ngồi cạnh một người đàn ông trung niên ngoài ba mươi tuổi, nhắm hai mắt lười biếng ngồi hưởng thụ ở bên trong.
Trên trán người đàn ông trung niên có một vết sẹo dữ tợn, nghe vậy thì khóe
miệng nhếch lên, ung dung nói: "Người phụ nữ họ Cao đó sống không lâu được đâu, bên kia treo phần thưởng lớn, phải lấy được mạng của cô ta! Rất nhiều người đã đến Giang Lăng, chuẩn bị lấy đầu của cô ta rồi, tôi tới đây cũng chỉ góp vui mà thôi, có cơ hội thì ra tay, không có thì coi như nghỉ phép."
Ngụy Nam Diễm cười nói: "Với thực lực của Đường Địch ông, chỉ cần chịu ra tay không phải là bắt được dễ như trở bàn tay à? Chỉ tiếc là người phụ nữ họ Cao đó, đắc tội ai không đắc, lại đắc tội bên kia, thật là hồng nhan bạc mệnh, nếu cô ta chết rồi, mấy cậu ấm trẻ tuổi của thành phố Giang Lăng sẽ đau lòng lắm đây."
"Lần này những người tới đây có rất nhiều người giỏi hơn tôi, tôi có thể không có cơ hội ra tay dâu. Hơn nữa, người phụ nữ họ Cao đó cũng không đơn giản như vậy, nếu không đã chết từ lâu rồi. Tôi cũng phải xem xét kỹ rồi mới hành động, tránh cho tự cuốn mình vào bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621657/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.