Tiếng pháo vừa được lệnh chấm dứt thì trên bờ bắt đầu trở lại một màn khói trắng thưa thớt, nhưng sát khí chứa đầy khiến cho đối phương phải khó chịu.
Văn Đồng đưa mắt lạnh lùng nhìn qua thái độ của họ, khóe miệng khẽ nhếch một nụ cười khinh khi.
Cụ già mặc áo da cam từ từ giắt kiếm trở lại, lẹ làng đưa mắt nhìn Văn Đồng năm người một cái đoạn cung tay nghiêm nghị hỏi :
- Quí vị có phải là bằng hữu đến giúp tay cho bọn “Miêu Cương tứ ác” chăng?
- Miêu Cương tứ ác?
Năm người nghe nói thảy đều sững sờ.
Văn Đồng điềm tĩnh gật đầu, tiến đến một bước lên giọng hỏi :
- Tôn giá có phải là Đổng Trường Công, chủ nhân nơi đây chăng?
Cụ già thấy Văn Đồng phủ nhận, trong lòng không khỏi ngạc nhiên, liền đưa mắt nhìn chàng như dò xét nói :
- Đổng sư huynh hiện ở trên thuyền, tại hạ Tư Đồ Nhất Vũ. Xin hỏi các hạ quí tánh đại danh? Đến đây có điều chi chỉ giáo?
Văn Đồng đưa mắt liếc về phía thuyền hoa rồi đáp :
- Tại hạ Vũ Văn Đồng, vì có chút việc muốn gặp mặt lịnh sư huynh.
“Vũ Văn Đồng” ba chữ vừa thốt ra khỏi miệng đối phương, ai nấy thảy đều biến sắc, suýt tí nữa thốt lên tiếng kêu thất thanh.
Thì ra mấy tháng gần đây, tên tuổi của Văn Đồng vang dội võ lâm, ai nấy thảy đều hay biết, không ngờ hôm nay đột nhiên lại xuất hiện trước mặt ho, mục đích chưa biết rõ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-coc-mon/3015520/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.