Hiện tại đã là đầu xuân, nam triều thời tiết đã bắt đầu chuyển ấm, những cành cây khô héo dần dần cũng có thể thấy được mần non mới nhú , mềm mại giống như đứa trẻ mới sinh . Nhưng là càng đi về phía bắc , thời tiết lại càng lãnh. Bắc Phong lăng liệt gào thét thổi qua, xẹt qua đám tuyết chưa tan còn đọng lại trên mặt đất, mang đến từng đợt hàn ý tận xương . Địa thế cũng càng ngày càng gập ghềnh, những dãy núi liên mien bất tận bắt đầu ra hiện tại trước mắt mọi người . Từ xa xa nhìn lại, trên đỉnh núi tuyết đọng lại tự như đầu mũ , ở dưới ánh sang yếu ớt của mặt trời lòe lòe sáng lên.
Vừa mới bắt đầu hai ngày, Thanh Vân còn đối những phong cảnh không giống Giang Nam hưng trí bừng bừng, mỗi ngày kiên trì kỵ mã đi tới. Nhưng càng đi về phía Bắc lại càng lãnh, Thanh Vân có chút không chịu nổi , mỗi ngày cưỡi ở trên lưng ngựa tuy rằng uy phong, chính là vừa mệt lại lãnh, thập phần vất vả. Nhưng là Thanh Vân nhìn thấy ông xã vẫn đang tinh thần bừng bừng, còn có mặc khôi giáp không chút chậm trễ chỉ huy quân lính , cũng ngượng ngùng kêu mệt, đành phải cắn răng kiên trì .
Vương gia nhìn ra Thanh Vân không khoẻ, khuyên hắn vào trong xe ngựa nghỉ ngơi. Nhưng Thanh Vân không chịu yếu thế, mặc kệ cho thắt lưng đã muốn thẳng không nổi , cũng kiên trì ngồi ở trên lưng ngựa. Cuối cùng, Vương gia thật sự xem không vừa mắt, mạnh mẽ đem Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-thi-ve-cua-vuong-gia/1348777/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.