Vương gia làm bộ như cùng cha Thanh Vân lo lắng việc nhà , tìm hiểu tính danh nữ hài tử lân thôn kia . Buổi tối thừa dịp Thanh Vân một nhà đang ngủ, đến ngay trạm canh gác trong viện , một cái bóng đen không biết từ cái xó xỉnh nào xông ra, quỳ gối trước mặtVương gia đợi mệnh.
Vương gia thấp giọng dặn dò gì đó , bóng đen cung kính hành lễ , nháy mắt lại không thấy . ( Ninja đấy các chú )
Vương gia lặng yên không một tiếng động trở lại trong phòng, đem thân mình cuộn lại tròn tròn của Thanh Vân ôm vào trong lòng ngực. Nhà Thanh Vân chỉ có hai trương giường, một ở trong phòng ngủ của cha mẹ Thanh Vân , Vương gia cùng Thanh Vân nghỉ ngơi trên chiếc giường còn lại ở gian ngoài . Vương gia cũng không thèm để ý lời xin lỗi khách sáo của cha Thanh Vân, hắn kỳ thật còn ước sao được cùng Thanh Vân ngủ chung một chỗ mà.
Bởi vì cha mẹ Thanh Vân còn ngụ ở phòng trong, Vương gia không dám lỗ mãng, đành phải thành thành thật thật ôm Thanh Vân ngủ. Buổi sáng lúc tỉnh lại , mẹ Thanh Vân đã muốn làm xong điểm tâm . Nhìn hai thằng nhóc vừa mới vừa rời giường , Thanh Vân nương cười ha hả nói: “Các ngươi hai người huynh đệ cảm tình thật tốt, ngay cả ngủ đều ôm nhau cùng một chỗ.”
Thanh Vân sắc mặt trắng nhợt, tức giận nhìn Vương gia. Vương gia thì lại vô tội nhìn hắn, ý tứ hình như là nói “Thói quen rồi , có biện pháp nào?” Cũng may mẹ Thanh Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-thi-ve-cua-vuong-gia/1348765/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.