Nam tử mặc bộ đồ tây màu đỏ dùng tiếng anh hô lên một cách kích động, bất quá cũng không có tạo ra được dao động nào hết.
Đơn giản là sau khi tên phần tử khủng bố bị giải quyết, thì trên mặt những người ở đây cũng toát ra một vẻ cảm giác như đã trút được gánh nặng, khuôn mặt của đám người trở nên cực kỳ mừng rỡ kích động, đặc biệt là các lãnh đạo cao tầng cùng với mấy người nổi tiếng trong xã hội đang bị trói chặt, thanh âm bị chặn miệng lại "um um um" phát ra không ngừng, tựa hồ như là muốn các cảnh sát ở hiện trường cởi trói giải cứu hắn vậy.
Chỉ có Phương Dật Thiên, sau khi nghe được tiếng la của nam tử mặc đồ tây màu đỏ, thì một mũi nhọn lạnh lẽo bén nhọn chợt lóe qua trong mắt hắn, sát khí nồng đậm vô hình bắn ra ngoài. Bất quá khuôn mặt của hắn vẫn bất vi sở động, cầm thiết bị điều khiển bom trong tòa cao ốc ngân hàng giao cho Quan Lâm, ân cần hỏi: "Này, hãn nữ, cô không sao chứ?"
Quan Lâm sau khi nghe xong nhẹ thở ra một hơi, rồi sau đó mỉm cười, đây là lần đầu tiên nàng nghe được Phương Dật Thiên gọi nàng là hãn nữ mà không đột nhiên nổi giận, nàng cảm kích nói: "Phương Dật Thiên, cám ơn anh, nếu không phải anh kịp thời xuất hiện, chúng ta đã......"
Phương Dật Thiên xua tay ngăn Quan Lâm lại, thản nhiên nói: "Trước tiên xử lý chuyện trước mắt đi, mấy người này cô phái người lên hộ tống đi ra ngoài!"
Phương Dật Thiên vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559949/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.