Phương Dật Thiên vừa nói xong, ngay lập tức, mọi ánh mắt trong phòng họp đều tập trung trên người hắn, nhìn chăm chăm vào nam nhân trẻ tuổi mang vẻ mặt lười nhác đang đứng ở cửa.
"Phương, Phương Dật Thiên..." Quan Lâm thấy Phương Dật Thiên thì ngẩn ra, sau đó vừa vui mừng vừa lo lắng nhìn hắn, chậm rãi đứng lên.
Vừa giao thủ với hồng sắc tây trang nam tử khiến Quan Lâm cảm thấy khí lực toàn thân đều dùng hết, mồ hôi chẩy đầy người, y phục ướt sũng ép chặt thân thể mềm mại, gợi cảm của nàng, những đường cong của nàng hiện rõ tư thái là lướt, trước gồ sau vểnh.
"...Phương Dật Thiên, anh chạy nhanh. Đậy không phải là nơi anh tới!" Quan Lâm vô ý thức hô lên với Phương Dật Thiên, trong lòng nàng biết Phương Dật Thiên có thể đánh lộn, có một chút công phu, nhưng người thường làm sao có thể so sánh với tinh anh của đội chống khủng bố?
Ngay cả tinh anh của đội chống khủng bố cũng không phải đối thủ của những tên khủng bố này, Phương Dật Thiên đi vào chẳng phải là thêm một mạng sao?
Bởi vậy, Quan Lâm trong lúc lo lắng thì nhịn không được thốt ra để Phương Dật thiên nhanh chóng ly khai, nếu như lúc này Phương Dật Thiên quay đi phỏng chừng còn kịp.
Phương Dật Thiên hướng về phía Quan Lâm cười nhẹ, vẫn như trước là nụ cười lười nhác, bình thường thấy khuôn mặt tươi cười của Phương Dật Thiên thì QUan Lâm chỉ cảm thấy khó chịu, nhưng giờ này khắc này, trong lòng nàng cũng ấm áp, có chút cảm động nho nhỏ! (Động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559948/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.