🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đôi mắt chớp động của Phương Dật Thiên hiện lên một cổ bi thương đau đớn, nhãn thần vốn bình thường lỏng lẽo chợt chậm rãi ngưng tụ lại, trở nên cực kỳ sắc bén. Gương mặt cường tráng đó có chút co quắp lại, tựa hồ như đang cố gắng nén một thứ gì đó rất đau rất đau ở trong lòng.

Hai nắm tay hắn đột nhiên nắm chặt lại, hơi thở phì phò dồn dập, cơ ngực phập phồng một cách kịch liệt, miệng gằng từ chữ một nói: "Huynh đệ của tôi đã thay tôi cản một súng này, đã cứu tôi một mạng. Thế nhưng, hắn lại chết... Hắn đã phải chết! Kỳ thật người đáng chết vốn là tôi, tôi chết thì tính là cái giống gì chứ! Nhưng mà hắn thì sao, hắn còn có cha mẹ, còn có một đứa em gái, còn có một vị hôn thê đang chờ đợi hắn trở về! Cô nói, hắn có ngu hay không, có phải rất ngu không?"

Nói xong lời cuối cùng, thanh âm của Phương Dật Thiên trở nên ác liệt hẳn lên. Khuôn mặt cũng trở nên cực kỳ dữ tợn và đáng sợ, hai mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiêu di, lớn tiếng hỏi.

Tiêu di nhìn cái bộ dạng trước mắt này của Phương Dật Thiên trong lòng hơi kinh hãi. Bất quá phần nhiều vẫn là đau lòng, ánh mắt nàng không tự chủ được nổi lên hai hàng nước mắt trong suốt, khóe miệng có chút máy động, ngập ngừng nói: "Phương Dật Thiên, anh bình tĩnh một chút, người chết cũng không thể sống lại, huynh đệ của anh nếu đã cứu anh một mạng thì anh phải hảo hảo mà sống cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559810/chuong-110.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.