Phương Dật Thiên đưa Hạ Băng lên xe cánh tay vẫn lưu luyến không muốn rời vòng eo mềm mại mảnh khảnh của nàng, xoay người trở về cửa lái đằng trước, mở cửa xe ngồi xuống.
Vừa mới ngồi xuống ghế, Hạ Băng liền hung hăng véo vào cánh tay phải, trừng mắt đầy vẻ tức giận nhìn hắn.
Phương Dật Thiên không khỏi kinh ngạc nói: "Ngươi,đây là sao vậy? Không lẽ nào là muốn dùng hành động chứng minh cho câu " Đánh là thương mắng là yêu" đấy chứ?"
"Đi chết đi, ai cho ngươi vừa rồi chiếm tiện nghi của ta? Hừ, ngươi tên hỗn đản này, sớm đã nhìn ra, tâm địa hoàn toàn đen tối!" Hạ Băng thở phì phò nói.
Phương Dật Thiên lắc lắc đầu không khỏi cười khổ trong long, lái xe rời khỏi Kim Khải đại tửu điếm lúc sau mới thản nhiên nói: "Này, mỹ nữ, sao ngươi có thể nói ta chiếm tiện nghi của ngươi chứ , trước hết ngươi hãy nhớ lại xem, rốt cuộc là ai chiếm tiện nghi của ai trước đây?"
"Ngươi có ý gì? Rõ ràng chính là ngươi chiếm tiện nghi của ta, ai, ai cho ngươi …ôm eo của ta lâu như vậy?" Hạ Băng đúng là hợp tình hợp lý chất vấn.
"Vậy thì, ai cho ngươi khoác tay của ta? Nói cho biết ,cánh tay này ngoài dành cho vợ ta ra thì vẫn chưa để nữ nhân khác thân thiết khoác đâu, ngươi nói ta ủy khuất hay không ủy khuất đây, hơn nửa đêm vô duyên vô cớ bị ngươi lôi ra ngoài đường, chẳng những không có thù lao gì mà ngay cả sự trong sạch của mình cũng không giữ được, Ài..…" Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559791/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.