AdsEdit: Phi Nguyệt
Vẻ mặt Mộ Dung Ca trở nên cứng đờ, rét buốt thấu tớitận xương, nhìn bóng lưng cường đại của Nguyên Kỳ, cô cảm thấy lòng mình ngổnngang. Nếu được quyền lựa chọn, nhất định cô sẽ rời khỏi đây, tự tìm kiếm cho mìnhmột nơi để ổn định cuộc sống, không cần đối mặt với bất cứ người nào ở nơi này.
Nhưng số phận lại bắt cô phải đứng tại đây, còn phảilàm những việc trái với ý muốn của mình. Có lẽ đối với nữ nhân ở thời đại này,việc quỳ gối hầu hạ đàn ông chính là được dán lên mình nhãn mác của người đànông đó, nhưng đối với cô mà nói, hành động này là sự khuất nhục tạm thời.
Đáy mắt tối sầm nhưng khóe miệng lại cong lên thànhmột nụ cười trang nhã, cô nhanh chóng che dấu toàn bộ suy nghĩ của mình.
“Vâng.”
Nguyên Kỳ nghe thấy lời đáp của Mộ Dung Ca, conngươi đen nhánh đẹp vô ngần thoáng cười nhạt.
Khi Mộ Dung Ca thản nhiên quỳ xuống bên cạnh NguyênKỳ, cũng là lúc sắc mặt của Triệu Tử Duy đang ngồi ở phía đối diện trở thànhmàu đen, đôi mắt hắn tóe lửa như muốn giết chết Nguyên Kỳ ngay tức khắc, đồngthời hắn cũng muốn đứng lên hỏi Mộ Dung Ca, rốt cuộc thì trong lòng nàng đangnghĩ cái gì? Đừng nói chỉ mới vài ngày ngắn ngủi nàng đã động tâm với NguyênKỳ? Nàng sẽ không ngây thơ cho rằng Nguyên Kỳ sẽ quý trọng nàng chứ? Sợ là đếnthân phận thiếp thân, tên đó cũng không thể ban cho nàng. Có lẽ nàng chỉ đượccái danh phận thị thiếp ti tiện thấp hèn mà sống cả đời bên cạnh Nguyên Kỳthôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298363/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.