Edit: Phi Nguyệt Tai họa giáng xuống bất ngờ, Mộ Dung tể tướng bị người kháchãm hại, vu cho ông tội bắt tay với Hán quốc mưu đồ phản bội Nguyên quốc, hơnhai trăm người trong phủ tể tướng bị bắt giam vào đại lao, chờ ngày xét xử. MộDung Ca phải chạy khắp nơi đi tìm người giúp đỡ, nhưng người nào cũng trốn biệt.Mãi đến đêm qua, sau khi nghe được chân tướng sự việc từ miệng Lâm Vi nói ra,nàng mới biết, thì ra người chị em mà nàng luôn tín nhiệm lâu nay – Lâm Vi chỉđang lợi dụng nàng, mà người nàng yêu sâu sắc – Khánh vương lại chính là kẻ chủmưu hãm hại cha nàng. Chỉ trong một đêm, nàng từ Khánh vương phi cao quý trởthành một ả ca kĩ bị đám nam nhân tùy ý đùa cợt, nhục mạ. Nghĩ đến đây Mộc Khinh liền lắc đầu, Mộ Dung Ca thật đúng làquá ngốc mà! Tên nam nhân kia còn chưa bao giờ liếc mắt nhìn nàng, chứ đừng nóigì đến chuyện hắn tỏ ra yêu nàng, ấy thế mà nàng vẫn mù quáng yêu hắn, tin tưởnghắn. Còn ả bất lương kia nữa, ả thấy nàng không được sủng ái, bản thân mình lạiđược sủng ái thì ả có thật tâm muốn giúp nàng hay không? Đến lúc sắp chết mớibiết được chân tướng sự thật, chẳng phải là đã quá muộn rồi ư?! Theo trí nhớ của Mộ Dung Ca, trước đây Lâm Vi là người ônnhu tri lễ (hiền dịu, biết lễ nghĩa),luôn tỏ thái độ vô cùng kính trọng MộDung Ca nên mới nhận được sự tín nhiệm của nàng ấy, bây giờ mọi chuyện đảo lộn180 độ, Lâm Vi lại thành kẻ đồng lõa hãm hại phụ thân của Mộ Dung Ca, lúc sắpchết Mộ Dung Ca mới thấy rõ được bộ mặt thật méo mó của ả. Mộc Khinh lại thở dài, cô tiếp tục tiếp thu rất nhiều trí nhớcủa Mộ Dung Ca. Cô đem những đặc điểm trong tính cách của Mộ Dung Ca chốt lạithành ba điểm nổi bật. Thứ nhất, tri thư đạt lễ(*). Thứ hai, đơn thuần thiệnlương. Và thứ ba là vô cùng yếu đuối. Một cô gái không hề có chút tâm cơ nàonhư vậy làm sao có thể sống giữa thời loạn thế, sống giữa Khánh Vương phủ đầy rẫynhững nguy hiểm này được? (*)Tri thư đạt lễ: có học vấn và hiểu biết lễ nghĩa. Mộc Khinh từ từ mở hai mắt, cuối cùng cô cũng có chút hiểubiết về nơi này, cũng biết rõ sắp tới mình sẽ phải đối mặt với tình cảm khốn khổnhư thế nào! Làm ca kĩ sao? Ca kĩ ở thời đại này phần lớn đều được nuôi dưỡng trong cácphủ quan to hoặc tại các gia tộc có quyền thế, chờ khi trong phủ mở yến hội làlúc các nàng phải tới ca hát nhảy múa giúp vui, đồng thời… cũng phải làm nhântình một đêm của các vị khách tham gia vào yến hội. Các nàng không được quyềnchọn lựa, cũng không được phép trốn tránh khi một người nam nhân nào đó muốn ômcác nàng vào lòng, tha hồ làm nhục các nàng. Thân phận này chẳng khác gì những kỹ nữ ở thanh lâu, chỉ cómột sự khác biệt duy nhất chính là, những ca kĩ này phần lớn đều là tù binh chiếntranh, trước đây các nàng ấy đều là những thiên kim tiểu thư hoặc công chúa cóthân phận cao quý như mây trắng trên trời, còn bây giờ bọn họ chỉ là những hạtcát nhỏ bé nằm trên đất, bị người ta giẫm đạp lên mà thôi. Mà hiện tại, Mộc Khinh cũng đang là một ca kĩ trong Khánhvương phủ đây. Khóe miệng của Mộc Khinh hơi run, hình như vừa rồi mấy nàngca kĩ có nhắc tới một yến hội sẽ được diễn ra vào tối nay, có vẻ như đã có ngườinhanh chân đi đăng kí để cô hầu hạ đêm nay rồi! Dâm tiện! Đôi lông mày của Mộc Khinh nhăn tít, tốc độ lan truyền tin tứccủa Mộ Dung Ca cũng thật nhanh nha, việc này chắc chắn có quan hệ tới Lâm Vi! Nếutheo như tâm tư biến thái của ả Lâm Vi kia thì chắc chắn ả đã sớm có âm mưu rồi.Trong Khánh Vương phủ này, người muốn Mộ Dung Ca sống không bằng chết nhất chẳngphải là ả sao! Mà cái gã Khánh vương kia – trong đầu Mộc Khinh hiện lên mộtgương mặt như quan ngọc (đẹp như tạc bằng ngọc),tuấn mỹ vô cùng – Đây là Khánhvương? Nhìn lướt qua gương mặt còn tưởng là một quân tử tuấn dật, nhưng đôi mắtưng lợi hại của hắn lại khiến Mộc Khinh không thể xem thường, có lẽ ngay từ đầugã Khánh vương này đã có ý định lợi dụng Mộ Dung Ca rồi! Mộc Khinh chuyển sự chú ý của mình tới hoàn cảnh xung quanh,cô ngẩng đầu nhìn lướt qua gian phòng mình đang nằm, quả thực có thể dùng từ“nát như bươm” để hình dung về nơi này, lớp mái ngói trên trần bị vỡ ở nhiềunơi nên ánh mặt trời cứ thế mà xuyên qua các lỗ thủng để chiếu rọi vào trongcăn phòng, vách tường được đắp bằng bùn đất, cửa sổ thì dùng giấy mỏng dán lại,nhìn về hướng cửa căn bản còn không có cửa a! Gió theo hướng cửa sổ cùng cửachính táp vào trong phòng, trên mặt đất ẩm ướt còn có những vũng bùn hôi thối,căn phòng thật lạnh lẽo. Trong căn phòng này cũng không có đồ bài trí gì cả, chỉ có mộtchiếc bàn gỗ, bên trên đặt một bộ quần áo cùng một cái chén sứ, có vẻ như chiếcchén ấy dùng để vừa uống nước, vừa ăn cơm. Mộc Khinh cúi đầu xem chiếc giườngmình đang nằm… thật là muốn bật dậy mà chửi người, đây là cái gì?! Một ổ rơm! Đây là nơi dành cho người ở ư?! Đang lúc cô vì tình cảnh mà phẫn hận, muốn lôi hai kẻ chưa từnggặp mặt – Khánh vương cùng Lâm Vi – kia ra mắng chửi thì có một cô gái tay bưngkhay đồ ăn đi vào trong phòng. Mộc Khinh nhìn cô gái vừa đến, trông nàng ta cũng bình thường,nhưng gương mặt lại hơi có chút vênh váo, nàng ta nhếch miệng khinh thường nhìnMộc Khinh. Mộc Khinh chỉ cảm thấy người này rất quen, ngay lập tức trong đầu côđã có dữ liệu về nàng ta. Nàng này tên Tiểu Từ, là tỳ nữ thân cận bên cạnh LâmVi, rất được Lâm Vi tín nhiệm. Lúc Mộ Dung Ca còn chưa gặp tai họa thì nàng tacùng Lâm Vi luôn cúc cung tận tụy với Mộ Dung Ca, chân trước nịnh hót, sau lưngvuốt mông ngựa(*). Giờ Mộ Dung Ca vừa sa cơ lỡ vận thì ngay lập tức Tiểu Từ vàLâm Vi cùng thay đổi sắc mặt! (*) Ý là: trước mặt thì nịnh hót, sau lưng cũng nịnh nọt chảkém. Tiểu Từ thấy Mộc Khinh nhìn chẳm chằm vào mình thì nổi giận,mắng: “Nhìn cái gì mà nhìn! Ngươi bây giờ đã là một ca kĩ rồi, thân phận đê tiện,ngay cả ta còn không bằng mà lại dám nhìn ta soi mói như vậy à?!” Mộc Khinh nghe thấy thế chỉ khẽ nhếch môi, khuôn miệng cườinhư có như không, xem ra sau này cô không được sống dễ chịu rồi. Chỉ là…, côthu ánh mắt lại, từ trước đến nay Mộc Khinh không bao giờ tự đi tìm rắc rối chomình, nhưng cũng chẳng muốn chịu thiệt. Ân oán cá nhân trước đây của Mộ Dung Cakhông liên quan gì tới cô, nhưng từ hôm nay trở đi, nếu có kẻ nào dám bắt nạtcô thì cô quyết sẽ không để yên cho kẻ đó! Tiểu Từ ngạc nhiên, sao Mộ Dung Ca lại ngơ ngác thế kia? Chẳnglẽ là do cú đụng đầu hôm qua làm cho nàng ta bị choáng váng? Hay là nàng tađang giả vờ? Tiểu Từ sắc xảo nhìn Mộc Khinh, lạnh lùng nói: “Ngươi đang giả ngốcđấy à? Khánh vương phi… À không, phải là Mộ Dung Ca mới đúng. Ngươi đang có ý địnhbỏ trốn phải không, nhưng ngươi đừng hòng trốn thoát khỏi yến tiệc tối nay nhé!Mau ăn đi, lấy sức để tối nay còn dùng thủ đoạn để mê hoặc Vương gia chứ, haylà ngươi muốn ngủ cùng nam nhân khác?” Trong mắt Tiểu Từ tràn ngập sự sung sướngkhi nhìn thấy Mộ Dung Ca gặp họa, nàng muốn nhìn xem kẻ đã từng có thân phậncao quý này sẽ bị nam nhân nắm ở trong lòng bàn tay như thế nào, phải vứt đithân phậm thiên kim tiểu thư, mặc vào người những bộ quần áo hở hang thiếu vải,làm dáng õng à õng ẹo ở trên yến hội rồi không ngừng bị nam nhân đùa bỡn, vũ nhục,hahahahaha! Nghĩ đến đây, Tiểu Từ không nhịn được mà cất tiếng cười to,“Trước kia ngươi đã không phải là đối thủ của Lâm trắc phi thì bây giờ lại càngkhông, ngay cả đến xách dép cho Lâm trắc phi của chúng ta ngươi cũng không xứng,đồ hồ ly đê tiện!” Trong Khánh Vương phủ này ai mà chẳng biết Khánh vương phichỉ là một cái bình hoa di động, người được Khánh vương sủng ái chỉ có duy nhấtmột mình Lâm trắc phi mà thôi. Mộ Dung Ca bây giờ không có gia tộc để dựa vào,lại bị giáng xuống làm ca kĩ thì còn ai có đủ tư cách tranh đấu cùng Lâm trắcphi nữa đây? Lâm trắc phi chắc chắn sẽ được phong làm Khánh vương phi ngay lậptức! Còn Mộ Dung Ca, chỉ có thể ngồi đó mà si tâm vọng tưởng mà thôi! (mơ mộnghão huyền)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]