🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lục Nguyên Thù nhìn rõ người tới thì khẽ “a” lên kinh ngạc, ngón tay buông ra, dải lụa đỏ tuột tay bay theo gió, vừa khéo bay về phía Trịnh Hoằng.

Trịnh Hoằng nhẹ nhàng đưa tay đón lấy, mân mê trong lòng bàn tay, nhìn cô bé đang vội nghiêm mặt khom người gọi:

– Bệ hạ.

Cô bé tuy nhỏ người nhưng điệu bộ đâu ra đấy, cậu thở dài như người từng trải:

– Đúng là không nhận ra ta rồi, đã bảo đừng gọi ta như vậy mà.

Cậu đã không xưng “trẫm” mà cô gọi bệ hạ gì chứ.

Dứt lời, cậu cúi đầu tìm gì đó trong tay áo, hình như muốn tặng quà cho cô.

Lục Nguyên Thù dè dặt nhìn quanh, hạ giọng gọi thêm tiếng nữa:

– Bệ hạ.

Tay Trịnh Hoằng đang tìm dở thì dừng lại nhìn cô, đôi môi anh đào của cô hé mở tạo khẩu hình trong im lặng: bệ hạ ca ca.

Trịnh Hoằng vui vẻ, quay đầu nhìn thái giám Nghiêm Phúc theo hầu:

– Trẫm bảo rồi mà!

Nghiêm Phúc nghe vậy cười tít mắt. Trên đường tới Lạc Dương, thánh nhân nói chắc như đinh đóng cột là Lục tiểu nương tử gặp mình nhất định sẽ gọi mình là “ca ca” hệt như trước đây.

Tuy Tiểu Nguyên Thù người ta kiêng dè lễ nghi, kiêng dè xung quanh có người nên không dám gọi ra tiếng, nhưng Nghiêm Phúc vẫn giơ ngón cái với Trịnh Hoằng:

– Đại gia nhìn xa trông rộng, biết rõ mọi bề.

Nói xong, nhìn vẻ mặt hả hê của tiểu hoàng đế, ông ngẩn ngơ nhớ về một cảnh mấy năm về trước.

Năm đó tiểu thánh nhân gặp đại nạn cửu tử

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-dinh-chang-roi-quyet-chang-buong/1812522/chuong-120.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.