Nam nhân làm gì được nghỉ đẻ. Vết thương mới của Lục Thời Khanh chưa tới mức xin nghỉ bệnh, vết thương cũ lại không thể để Huy Ninh Đế biết, muốn viện cớ nghỉ việc để thanh nhàn đâu phải chuyện dễ dàng.
Nhưng Nguyên Tứ Nhàn chỉ có chút tâm nguyện nhỏ bé này, y không thể không đáp ứng nàng.
Lục Thời Khanh ôm hai mẹ con, cau mày trầm tư.
Nguyên Tứ Nhàn thấy vẻ mặt y khó xử, nàng toan nói lời mất hứng thì chợt hàng mày y giãn ra nói:
– Có rồi.
Lục Thời Khanh ăn cơm cùng Nguyên Tứ Nhàn xong thì đứng dậy đi viết một bức công văn kể sơ lược tình hình Hồi Hột và thái độ của mọi người trong vương thất, hôm sau sai Tào Ám thay y trình vào cung.
Huy Ninh Đế gặp Tào Ám, đương nhiên không thể để hắn đi tay không về, bèn vung tay sai người chuẩn bị ít đồ bổ thượng hạng cho Lục phủ, bảo thái giám thân cận cùng hắn đến phường Vĩnh Hưng, tiện thể mang theo một thái y.
Hôm qua thái y trong cung đã phụng mệnh đến Lục phủ, nhưng lúc đó Nguyên Tứ Nhàn chưa tỉnh nên không bắt mạch cho nàng, chỉ hỏi thăm đại khái, bây giờ đi thêm một chuyến đã không phải có ý quan tâm nữa mà là thăm dò.
Huy Ninh Đế đa nghi, vốn không có khả năng hoàn toàn tin tưởng một ai, dù là Lục Thời Khanh cũng vậy. Trước đó sở dĩ ông nổi giận với Trương Trị Tiên, kỳ thực không phải vì ghét ông ta nói năng không lựa lời, mà vì theo bản năng cảm thấy sợ hãi lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-dinh-chang-roi-quyet-chang-buong/1812504/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.