Mi mắt Thiều Hòa run run, khẽ mỉm cười:
– Ta vừa không có nỗi lo về tính mạng vừa không có ước nguyện chưa hoàn thành, không biết điện hạ dựa vào đâu mà suy đoán ta cần người cứu?
– Dựa vào việc nàng là nữ nhi của kế hậu Đại Chu nhưng chưa từng được đối xử như một công chúa.
Tế Cư hơi lùi về sau dựa vào thành xe:
– Năm 16 tuổi, nàng từng làm vật hi sinh của hoàng thất. Lão Ninh Viễn hầu có một cặp nhi tử song sinh, trưởng tử lẽ ra được thừa kế tước vị thì nhát gan nên chưa bao giờ tham gia tranh đoạt triều chính, rất được thánh nhân yêu thích. Năm đó, để nắm hầu phủ vào lòng bàn tay, thánh nhân đã xem nàng là tặng phẩm gả cho hắn, không ngờ đệ đệ tính tình tàn bạo của hắn lại ngấp nghé tẩu tẩu mình.
…
– Tuy là ruột thịt đồng bào nhưng huynh đệ họ khác nhau một trời một vực, đệ đệ nhiều năm không cam lòng gặp phải chuyện như vậy nhất thời căm hận, không tiếc ngầm hạ sát huynh trưởng. Nàng cũng vì thế mà ở góa ngay tân hôn.
…
– Lão Ninh Viễn hầu lựa chọn không rêu rao chuyện xấu trong nhà, nói với bên ngoài là trưởng tử mình đột phát bệnh cũ qua đời, sau đó không lâu, ông cũng mang bí mật ấy rời xa nhân thế. Song, người khác không biết chứ nàng không thể không biết, vả lại còn ngây thơ kể chân tướng với thánh nhân.
…
– Sau khi biết chuyện, thánh nhân cảm thấy vô cùng kiêng kỵ ấu tử làm việc tàn nhẫn, giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-dinh-chang-roi-quyet-chang-buong/1812494/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.