Câu hỏi này không phải Nguyên Tứ Nhàn nhất thời nổi hứng hỏi cho vui. Thậm chí đêm qua vào khoảnh khắc biết chân tướng, đây là điều đầu tiên hiện lên trong đầu nàng.
Ý định ban đầu của nàng khi tiếp cận Lục Thời Khanh là muốn rời xa Trịnh Trạc, tìm một núi dựa công khai, nhưng không ngờ quanh co lòng vòng cuối cùng vẫn quay về điểm xuất phát, khó tránh sẽ giẫm lên vết xe đổ kiếp trước: lòng cha nàng hướng về phía Trịnh Trạc, còn nàng gả cho bạn thân chí cốt của hắn.
Tất cả hệt như Thiều Hòa nói, là số mệnh không thể chống đối.
Đặc biệt là sau khi tận mắt thấy quan hệ thân thiết giữa Lục Thời Khanh và Trịnh Trạc, nàng rất khó không lo lắng – vừa sợ y vứt bỏ Nguyên gia vừa sợ y vì nàng mà cắt tình bằng hữu chí thân, rơi vào nỗi đau hai bên khó thể vẹn toàn.
Lục Thời Khanh tựa như không hiểu ý nàng, khóe môi giật giật lúng túng nói:
– Không phải nàng ghen với Trịnh Trạc đấy chứ?
Nguyên Tứ Nhàn nghẹn, đáp:
– Thiếp đâu phải chàng, đến chính mình mà cũng ghen được…
Dứt lời, nàng nghiêm túc nói:
– Thiếp nói thật đấy.
Lục Thời Khanh thu lại ý cười, không đáp mà hỏi ngược:
– Tại sao lại nói vậy?
Nàng lắc đầu ra hiệu không có gì, thầm nghĩ bây giờ đang tốt đẹp, tự dưng nàng bắt y đưa ra giả thiết như vậy đúng là làm khó y, bèn nói:
– Bỏ đi, không làm khó chàng nữa, để thiếp xem vết thương của chàng nào.
Thấy nàng toan tiến lên vạch áo y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-dinh-chang-roi-quyet-chang-buong/1812485/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.