Cách chơi này không hoàn toàn so kỹ thuật bắn mà còn luận về vận may, thoạt trông đúng là không quá tổn thương hòa khí, chỉ là khi nghe hai chữ “phần thưởng”, ý cười trên mặt những kẻ ranh ma ở đây tuy không đổi nhưng trong lòng không khỏi rùng mình. Phía dưới có một lão thần chính trực không xem trọng thái tử Nam Chiếu muốn khuyên can thánh nhân nhưng bị Lục Thời Khanh lặng lẽ đè mu bàn tay lại, ra hiệu không được.
Lão thần cũng biết vào lúc này mà nói leo vào là vi phạm lễ quân thần, đành vung ống tay áo, kiềm chế căm phẫn không lên tiếng.
Huy Ninh Đế trầm ngâm chốc lát rồi nhanh chóng cất tiếng cười to:
– Cách chơi này thú vị, cứ làm theo lời thái tử.
Sau đó ông ta quay đầu dặn thái giám:
– Mau cho người đi “sắp xếp”.
Lục Thời Khanh vừa nghe ý “sắp xếp” trong lời lão hoàng đế, nghĩ là ông không tiện hẹp hòi không chịu thưởng, nhưng lại sợ lỡ Tế Cư thắng thật sẽ giở công phu sư tử ngoạm, nên định phái người gian lận chút xíu.
Tế Cư nghe vậy mỉm cười, vuốt ve nhẫn ngọc trên ngón út, im lặng không nói gì.
Lục Thời Khanh chú ý tới động tác đó của hắn ta, nhẹ nhàng chớp mắt, nghịch tách trà trong tay, ngước mí mắt nhìn hắn ta, thấy hắn ta nhìn lại thì mượn tách trà thay thế, kính từ xa.
Tế Cư thân thiện đón nhận, ngửa đầu xem trà như rượu, uống một hơi cạn sạch.
Nhanh chóng có người bắt mấy con chim trong lồng cột vải lên. Huy Ninh Đế trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-dinh-chang-roi-quyet-chang-buong/1812477/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.