Nguyên Tứ Nhàn hiểu ý Trịnh Trạc, hôm nay khách đến phủ đông, chưa kể tai vách mạch rừng thì hai người cùng rời bàn tiệc quá lâu chỉ e sẽ khiến người ta chú ý, đương nhiên không thích hợp trò chuyện ngay.
Những chữ này của Trịnh Trạc có lẽ là viết vội sau khi đẩy thiếu nữ kia đi, bởi vậy không kịp nói quá nhiều, chỉ hẹn nàng ngày mai nói chuyện.
Do đó, trong lòng nàng đại khái cũng có đáp án: vị tiểu nương tử kia chắc chắn có liên quan gì đó với nàng hoặc với Nguyên gia, bằng không Trịnh Trạc sẽ không nói vậy. Lại liên tưởng tới những gì vừa nghe, giọng nói cố ngụy trang ấy vẫn có vài phần quen thuộc, nàng đoán tiểu nương tử kia tám phần là đích nữ chi thứ hai của Khương gia, muội muội của Khương Bích Nhu: Khương Bích Xán.
Trước đây sau khi Khương Bích Nhu bị đuổi khỏi Nguyên gia, Nguyên Ngọc đã tận tình tận nghĩa thông báo với Khương gia, nhưng Khương gia bị vướng thánh mệnh nên không dám đón nàng ta về Trường An mà chỉ phái một ma ma ra ngoại thành chăm sóc.
Sau đó Khương gia nhanh chóng sa sút, ma ma sợ bị liên lụy bèn bỏ của chạy lấy người, nơi ngoại thành chỉ còn lại một mình Khương Bích Nhu lẻ loi trơ trọi. Trên dưới Khương gia chẳng ai lo nổi thân mình, nhất thời không ai nhớ đến nàng ta. Ngược lại, Nguyên Tứ Nhàn từng sai Giản Chi đến thăm một lần.
Không phải nàng hối hận mềm lòng, chỉ là thấy a huynh vẫn còn hơi sa sút tinh thần, nàng sợ Khương Bích Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-dinh-chang-roi-quyet-chang-buong/1812468/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.