Vừa có thể gặp Lục Thời Khanh vừa có thể thăm dò phủ hoàng tử, Nguyên Tứ Nhàn đương nhiên đi, nhưng nàng hơi hiếu kỳ:
– Lục hoàng tử tổ chức tiệc lưu thương, sao lại là lang quân nhà ngươi đưa thiếp mời cho ta?
– Thưa, hạ nhân của phủ hoàng tử tới phường Vĩnh Hưng trước, lang quân lấy luôn thiếp mời của huyện chúa, bảo tiểu nhân đưa thay ạ.
Nói tới đây, Tào Ám hắng giọng:
– Ý của lang quân là, nay đã khác xưa, sau này người lạ có mời gì đều phải qua tay lang quân trước, sau đó lang quân sẽ ra mặt cho huyện chúa…
Ai cho y quy định? Vị hôn phu này vượt quyền quá đấy.
Nguyên Tứ Nhàn mắng “nhỏ nhen” nhưng khóe môi lại cong cong.
Nguyên Ngọc nhìn hết nổi, tức giận nói với Tào Ám:
– Thiệp mời của ta đâu? Cũng bị lang quân nhà ngươi lấy à?
– Thưa không phải ạ, là bị lang quân cất rồi.
Tào Ám cười xấu hổ, giải thích:
– Lang quân nói, Nguyên tướng quân công vụ bộn bề, vả lại cũng không phải người thích thơ văn, hà tất đem chuyện vô vị này tới quấy rầy ngài.
Nguyên Ngọc suýt tức xì khói, thế mà Nguyên Tứ Nhàn cũng không có ý ra mặt thay hắn, nàng trầm ngâm nói:
– Phải đấy, a huynh ngày nào cũng phải đi dạo cùng Tiểu Hắc, quá vất vả, cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe đi.
– …
Nàng vỗ vai huynh trưởng tỏ ý an ủi, ôm thiệp mời dặn Tào Ám:
– Bảo lang quân nhà ngươi tới đón ta sớm nhé.
Ngày 14 tháng 2, Lục Thời Khanh đến quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-dinh-chang-roi-quyet-chang-buong/1812465/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.