Nhạc Thiên Vũ phân phó hạ nhân chuẩn bị cơm rượu , cũng xả hạ quần áo, đi vào ôn tuyền. Ngày hè, hơi nước không dày đặc, giữa làn hơi nhàn nhạt, hắn kéo Tiêu Lăng ngồi bên mình, ôn nhu hỏi y :
“Lăng nhi, trên người còn đau hay không ?”
“Hoàn hảo, khi mới chạm xuống nước có chút đau, giờ đã khá hơn rồi.”
” Nước suối này rất linh diệu , trong chốc lát ngươi sẽ không đau nữa”. Hắn choàng vai Tiêu Lăng, để đầu y tựa trên ngực mình.
Tiêu Lăng thật tự nhiên vươn hai tay ôm thắt lưng hắn :
“Ca ca, nước ấm thật là thoải mái”
Da thịt y trong làn nước càng thêm mềm mịn, Nhạc Thiên Vũ khó kiềm chế tâm tình, cúi đầu hôn lên môi Tiêu Lăng, Tiêu Lăng ngó quanh thấy bốn bề vắng lặng, cũng lớn gan đón ý, hưởng ứng hắn . “Ân, ân . . . “. Hai người đầu lưỡi giao triền một hồi, hôn đến khi thiên toàn địa chuyển.
Chợt hạ nhân bưng thức ăn đến, thấy tình cảnh như vậy liền thất kinh, ‘xoảng’ một tiếng, rượu và thức ăn trong tay đều rơi trên mặt đất. Tiêu Lăng nghe thấy cũng sợ tới mức muốn đẩy Nhạc Thiên Vũ ra, nhưng hắn vẫn gắt gao ôm y không chịu buông, triền miên hôn tiếp. Tiêu Lăng muốn tránh cũng tránh không được, vất vả vừa đẩy vừa xấu hổ nói : “Ca ca, có người . . . “
“Ngươi sợ cái gì”, Nhạc Thiên Vũ đáp, “Ta chính là muốn cùng ngươi làm những chuyện này, cần gì phải để ý có ngươi hay không”. Dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-cu-noan-cac/3059880/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.