Cả người Phượng Hồng run lên.
Đỗ Hải đau lòng tiếp tục nói: “Phu nhân nói với lão nô rằng đã gặp qua Ly Vương điện hạ rồi, người đó đúng là một đứa trẻ rất ngoan, từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, nhất định sau này sẽ là một người phu quân tốt. Vì vậy, Trần Quý phi và hoàng thượng hứa hôn, bà đã đồng ý. Nói tiểu thư là Ly vương phi tương lai của nước Đông Ly, là ô dù lớn. Với thân phận của tiểu thư, cho dù không có mẫu thân, tương lai người cũng sẽ có người có thân phận che chở, người đó... sẽ không dám xem thường tiểu thư đâu.”
“Người đó?” Phượng Hồng Loan nhướng mày. Nhạy cảm bắt được chữ này?
“Lão nô không biết người đó là ai, phu nhân vẫn luôn nhắc tới người đó.” Đỗ Hải lấy ống tay áo lau nước mắt, tiếp tục nói: “Phu nhân trên đường xuất quan vô tình cứu mạng lão nô một mạng, sau này lão nô mới đi theo bên người phu nhân, vì vậy lão nô không biết gì về quá khứ của phu nhân, phu nhân không bao giờ nói về điều đó.”
“Ừm!” Phượng Hồng Loan gật đầu.
“Phu nhân trước lúc lâm chung đã nói với lão nô rằng đó không phải là cách cuối cùng. Đừng tìm kiếm tứ đại hộ pháp để giải phong ấn của tiểu thư. Phu nhân nói rằng một khi phong ấn được bỏ, hàn độc cứ vào ngày mười lăm sẽ phát tác. Nếu tiểu thư tự vận công để khống chế sẽ đau đớn vô cùng. Hơn nữa, thân thế của tiểu thư nhất định sẽ bị người đó biết. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-bon-kinh-hoa/3272148/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.