Nông Xu đã đi xuống. Sàn Nã La nhìn Vòng Cong Song, quay sang Vũ Thiên, Bông Tuyền Duyên. Hắn liền đi theo sau vào, lại không nói gì thêm với bọn họ, mấy người còn lại cũng liền như vậy khi đã thấy Nông Xu đi xuống.
Cả đám đã bắt đầu đi xuống bậc thang đá cổ xưa dẫn đường xuống thành phố dưới lòng đất ở nơi nhà hoang này là mảnh đất đầy cỏ dại, hoang vắng.
Ở lối đi xuống này, rất tăm tối không được gắn viên đá phát sáng nào, nên cả nhóm người Vũ Thiên, cùng Nông Xu đi trước dường như là đều đang dùng chính đôi mắt của mình để nhìn thấy rõ bậc thang đá cổ xưa ở đây để đi xuống.
Đường hầm này cũng rất sâu, cũng không phải một đường thẳng, đường hầm này lại cong vẹo theo lối đi, càng đi xuống đã là càng vào sâu trong lòng đất.
- Chỗ này vào khá sâu!
- Bọn mình đi xuống mà không gặp rắc rối nào!
Cù Lý Y, Chư A Lữ đã nói cùng nhau cả nhóm người bọn họ đều là lần đầu đi xuống chỗ thành phố trong lòng đất này. Ở lối đi trước đã có tiếng động, dường như là tiếng đá rơi, Sàn Nã La cùng Vòng Cong Song đều căng thẳng giọng nói đây là hai người đang nghĩ tới Nông Xu:
- Cô ta không sao chứ!
Nông Xu vẫn đi trước cũng không để đám người đi sau tới cạnh mình, nên Nông Xu đã ở cách xa một đoạn với bọn họ.
Ở lối xa này, cũng là một mặt đất, giống như ở lối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien/2122728/quyen-3-chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.