Vũ Thiên nhìn mặt nền nơi võ đài những giọt máu đỏ đã thấy rỉ xuống từng giọt nhỏ xuống một ít đến rất nhiều, một trong hai đấu sĩ đã ngã nằm sóng soài chỗ võ đài, không còn cử động hắn cũng xoay người lại, bước chân cũng liền rời khỏi chỗ đám đông đang căng thẳng xem nơi đây trong những tiếng hò reo.
Hắn lại đến nơi đấu khí, trong đầu vẫn còn quanh quẩn vài ba cái suy nghĩ.
“Nghịch Thiên Tuyền, những dân giả này đấu võ chỉ để tranh giành Nghịch Thiên Tuyền”.
“Tu nguyên giả, đấu khí làm gì ta”.
Bỏ qua những suy nghĩ hắn như đã nhìn xuyên qua hàng rào kẽm gai nơi những tu nguyên giả đang xảy ra trận huyết chiến giữa sống và chết với nhau chỗ này.
Vũ Thiên bất chợt lấy tờ giấy từ Ngọc Kha đã đưa cho hắn liền ra xem, vẻ mặt liền chút bất ngờ, ngạc nhiên với vài chữ còn đó chưa đọc hết của hắn nhưng nhớ lại là hắn chỉ đọc sơ qua, “tranh giành Trái Nguyên”, hắn khẽ lẩm bẩm nữa với chính mình nghe thấy:
- Trái Nguyên là trái gì ta!
“Có giống với trái Cốc không” trong tay đeo nhẫn của hắn đã có một trái cốc xanh đậm màu lá cây hình dáng không tròn, có chút lồi lõm thân trái, hắn tự hỏi lấy, rồi lại cất đi trái Cốc này.
Hắn có chút do dự nhìn vào chỗ đấu khí, chỉ còn lại hai thân ảnh khi mở rộng nhìn thấy Đế Lãnh cùng một nam thanh niên tầm ba mươi mốt đứng đó, lại đang dùng ánh mắt hơi lạnh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien/2122711/quyen-3-chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.