Chương trước
Chương sau
Hội trưởng Vưu Chí liền bay nhanh theo hướng Phương Nguyệt đã bỏ đi mà đuổi theo trong khi Vũ Phiến Lương môn chủ đã nhắm thẳng tới nơi hắn đang ngừng trên không trung mà bay hướng Tiểu Bạch kẹp chặt Vũ Thiên đã bay đi mà cũng đuổi theo

Nhưng hai giọng nói già nua đã vọng lên ngay sau đó chính là của Lý Dương chưởng môn cùng Cựu chưởng môn Lê Rít đã nhìn Đại trưởng lão đang bay chính giữa mà nói vọng tới: “Đại trưởng lão, mong người chặn Vưu Chí lại”

Khiến cho Đại trưởng lão Thanh Chiến phải giật mình mà nhìn tới Hội trưởng Vưu Chí đang nhấc bước trên không định bay đi mà ngậm vài chữ phun ra “tốc độ, lướt” trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Hội trưởng Vưu Chí mà thân chuyển Thổ thể trong nắm tay đã đấm thẳng tới bụng Hội trưởng Vưu Chí khiến hắn chỉ kịp gọi tên “Thanh Chiến” trong giận đến bắn ngược lại mà sượt qua

Vũ Phiến Lương môn chủ đã bay tới cùng Đại trưởng lão Thanh Chiến đã không còn đứng nơi này có vẻ đã bay theo Hội trưởng Vưu Chí đang bắn mạnh vào trong không trung đang bị che chắn bởi mảnh đất phía trên đám mây

Chỉ là bóng dáng của Lý Dương chưởng môn đã thay thế mà thân chuyển Mộc thể hướng Vũ Phiến Lương môn chủ đã suy yếu nhưng cũng đã đề phòng mà va chạm chỉ là hắn đã bắn ngược trở lại

Trong ánh nhìn của đám tu nguyên giả vẫn đứng im nơi chỗ cũ trên không mà nhìn tới Hội trưởng Vưu Chí đã ngừng bay ngược lại mà mặt đỏ gay gắt nhìn Đại trưởng lão Thanh Chiến đang chặn trước, rồi lại nhìn tới Vũ Phiến Lương môn chủ đang gào thét với Lý Dương chưởng môn:

- Lý Dương, Thanh Phong Phái đã tàn, ngươi còn định chặn ta mà không chịu bỏ đi!

Chỉ là hắn dứt lời thì nét mặt vốn bình tĩnh của Lý Dương chưởng môn cũng đã chuyển sắc mà giọng già nua đã lạnh lùng nhưng không hề nhỏ:

- Phiến Lương! Trận chiến này là do ngươi mà ra!

- Không phải do ta, mà là các ngươi, ai biểu các ngươi nắm giữ Băng Nguyên làm chi!

Chỉ là Vũ Phiến Lương môn chủ đã điên cuồng mà đáp trả trong cái cổ gân nổi đầy chỉ tay hướng Phương Nguyệt đã bỏ đi mà gào lên, mặc dù lúc này giọng của Hộ pháp Liễu Tỳ bà bà và Hộ pháp Khả Thúy đang kinh hãi mà la thất thanh trong cái chỉ tay hướng

- Lão quái điên rồi lại giống ả trước, chạy mau!

Cựu chưởng môn Lê Rít lúc này đã trở thành một quả cầu kim khổng lồ đang không ngừng to lên trong giọng già nua đã vang lên khi mà Hộ pháp Liễu Tỳ bà bà cùng Hộ pháp Khả Thúy đang mau chóng bay lui lại: “Lý Dương, Thanh Chiến trưởng lão ta đi trước” rồi im bặt trong ánh nhìn của mọi tu nguyên giả đã nhìn tới đã thấy phía trong quả cầu kim còn chứa rất nhiều mũi tên

Mặc dù lúc này giọng của Lý Dương chưởng môn cũng lẩm bẩm vừa dứt:

- Băng Nguyên, chính Băng Nguyên đã khiến trận chiến này khai … nhưng nó sẽ ngừng khi mà không còn ai!

Cũng vừa lúc nhìn tới Cựu chưởng môn Lê Rít mà lắc đầu trọng giọng trở nên trầm gọi hai chữ “sư phụ, người đã” rồi hít một hơi lạnh nhìn xuống mặt đất Thanh Phong Phái rồi nhìn lên mảnh đất trên đám mây mà gào lên một tiếng “đệ tử cũng theo” trong toàn thân bùng phát Mộc quang mà nhanh chóng thay đổi trong sự kinh hãi khi Vũ Phiến Lương môn chủ đang bay gần khi nhìn sang

Liền thấy Lý Dương chưởng môn cũng giống như Cựu chưởng môn Lê Rít trong sự bay thối lui của Vũ Phiến Lương môn chủ cùng giọng nhỏ không tin lẫn không muốn của Đại trưởng lão Thanh Chiến: “Lý Dương, Lê Rít”

Trong quả cầu mộc khổng lồ ẩn chứa rất nhiều mũi tên phía trong do Lý Dương chưởng môn chuyển sang đang lao nhanh mà đâm mạnh tới Cựu chưởng môn Lê Rít đã thành quả cầu kim khổng lồ ẩn chứa mũi tên phía trong đang nhỏ giọng vài chữ “kích hoạt, nổ” cùng lúc với tiếng hét của Hội trưởng Vưu Chí “lui nhanh”

Chỉ là mộc nguyên lực cùng hỏa nguyên lực đã bùng phát trên không từ nơi hai quả cầu to đùng mà bao trùm toàn bộ khoảng không Thanh Phong Phái cũng như nơi mặt đất và mảnh đất Thanh Phong Cảnh nơi đám mây và còn lan ra phía ngoài

Chính vì vậy mà bao phủ hết toàn bộ tu nguyên giả còn lại nơi này ngoại trừ ba tu nguyên giả cũng chính là Nghêu Đồ, Tiêu Bân cùng Mật Linh vẫn đang quan chiến mà không hề tham gia nhưng lúc này ba người lại đang bay lui lại mà nhìn tới trong kinh hoảng và hướng của ba người cũng chính là hướng tới Thành Vị Thanh

Và mọi người trong thành lúc này cũng đều đang nhìn tới mà tất cả đều há hốc mồm trong tay chỉ miệng lấp bấp không nên lời trong khi chân đang đứng không vững khi mà mặt đất trong thành đang lung lay liên tục

Trong khi trên không trung hướng cánh rừng nhỏ nơi Dược Viên Thanh Phong Phái Tiểu Bạch đang ôm chặt bay nhanh đã quay đầu lại nhìn hai tiếng nổ lớn đã vọng tới nhưng đã nhỏ dần vào tai nó nhưng lại khiến cho Tiểu Bạch đang là tiểu thú đã phình to thành Đại Bạch phải gầm lên một tiếng to rồi lại bay nhanh hơn nữa, nó bay như điên, băng băng qua đám rừng phía dưới cho đến khi mất hút trên không, không còn trong thấy

Nhưng nơi Thành Vị Thanh lúc này trên không trung kết giới ngũ sắc lại đang hứng chịu rất nhiều mũi tên xanh lẫn xám đang bay tới tạo thành những gợn sóng từ nhẹ đến mạnh liên tục

Nhưng lúc này, nơi ngục tù của Phiêu gia, phòng giam sâu nhất đang giam giữ Tiên Đông cùng với Tử Đế đang trợn mặt mà kinh ngạc trong khó tin mà cùng lúc nói khi đã im lặng hồi lâu:

- Hắn mạnh thật, đã đạt tới cảnh giới cuối cùng!

Chỉ là Tiên Đông lại tiếp trong lắc đầu mà cố nhớ lại xem mình có bỏ sót ai không nhưng rồi đành trầm ngâm mà lên tiếng như chờ một câu trả lời từ Tử Đế: “nhưng ở Lục địa Nguyên Thiên này, làm gì có ai đạt tới cảnh giới cuối cùng, ngay cả Thập Đại Gia Tộc hiện giờ, quản lý toàn bộ Nhân tộc ở Lục địa Nguyên Thiên cũng không hề có ai đạt tới Cảnh giới Đạo”

Nhưng Tử Đế lại trả lời bằng một câu nói mơ hồ lẫn khó hiểu trong sắc mặt lạnh đến cực độ của hắn cũng đang nhíu lại:

- Cảnh giới Đạo rồi vì sao hắn còn chưa thoát khỏi chữ tử, chẳng lẽ cảnh giới cuối cùng mà tu nguyên giả đạt được vẫn phải đối diện với chữ tử này sao!

Câu than vãn của Tử Đế như làm bừng tĩnh Tiên Đông khiến lão lại ngẩn đầu nhìn hắn mà giọng có chút trầm lại:

- Tu nguyên hay là tu đạo, cuối cùng thứ chúng ta đang tu là cái gì, Tử Đế ngươi nói xem!

Tử Đế mặt săn lại với câu hỏi của Tiên Đông nhưng rồi hắn chỉ thở nhẹ mà lẩm bẩm trong lòng như kêu than điều gì mà lắc đầu nói trong mơ hồ:

- Bắt đầu từ “Nguyên khí” và kết thúc bằng “Đạo” nhưng thứ mà chúng ta đang tìm cũng chính là bí mật của tu nguyên giới, bí mật này bao gồm cả cái chết của tu nguyên giả, có lẻ không phải mà là tất cả Nguyên Thiên!

Tiên Đông nghe vậy vẻ mặt có chút trầm tư nhưng lại lắc đầu khẽ nói trong mắt liêm diêm cùng cặp lông mày nhíu lại:

- Ngươi nói xem có mấy ai đi tìm cái bí mật này cơ chứ, tất cả tu nguyên giả đều từ bỏ, chỉ đắm cùng tranh giành một vài thứ, có phải không!

Nhưng rồi Tiên Đông lão giả lấy tay mà vuốt bộ râu bạc giọng hơi nhìn lên khiến cặp lông mày cũng nhướng lên mà nhớ lại trong chút rét lạnh tự nói:

- Tử Đế, lúc nãy ta nhìn thấy được hắn nắm giữ toàn bộ hệ cơ bản dường như còn thêm cả Băng hệ, không hiểu sao hắn lại tan biến một cách kỳ quặc như vậy!

Khiến cho Tử Đế phải mắt đang hơi nhắm mà mở to nhìn Tiên Động gật nhẹ đầu trong trầm mặc chút ít mới nói trong so sánh:

- Hệ bóng tối nằm trong Hệ cực hiếm của ta chỉ sợ khó mà chống nổi toàn bộ hệ cơ bản của hắn!

- Cảnh giới Đạo, ngươi nghĩ Cảnh giới Thể có thể chống lại sao, nhưng có lẽ ta phải rời khỏi nơi này để đi gặp nó!

Chỉ là Tiên Đông mắt đã nhắm liền mở mà bắn ra khí lạnh nhìn Tử Đế như nhắc nhưng trong ánh mắt là một màu đen của Tử Đế đã nhìn ngược lại mà giọng không có gì tức giận hay khó chịu mà như chấp nhận:

- Hắn đã đạt tới Cảnh giới Đạo, ta cũng sẽ rời khỏi nơi này để gặp lại “Bá Đạo”!

Nơi ngục tù lại trở nên im lặng, khi mà Tử Đế cùng Tiên Đông đều nhắm mắt lại trong nét mặt thay đổi liên tục như đang nghĩ tới điều gì đó

Mặc dù, trong Thành Vị Thanh lúc này đang một trận hỗn loạn mà ồn ào trong rất nhiều đội binh đang bình ổn lẫn xuất hiện ở khắp nơi trong thành xung quanh những nơi đổ sụp mà ngăn cách để cho những người phía trong thu dọn

Cũng như phía trong tòa Thư Viện Vị Thanh tứ gia chủ sắc mặt đang trầm đến nhìn nam tử giáp vàng hỏi:

- Thiệt hại nhiều như vậy sao!

- Rất nhiều nơi đã bị trận trận động đất mới ngừng làm cho đổ sụp!

Nam tử giáp vàng liền gật đầu mà trả lời trong khi tứ gia chủ vẫn đang trầm nghiêm nhưng Tiêu Xướng gia chủ đã trầm giọng mà đứng lên nói nhanh:

- Mau xuống xem, chắc phải gọi thêm tu nguyên giả tới để tu sửa thành!

Chỉ còn lại tiếng bước chân đang vang lên liên hồi trong từng tầng thư viện hòa vào từng giọng nói đang vọng quanh

Nhưng Thanh Phong Phái lúc này khi hai vụ nổ đã qua đi trong ánh nhìn của Nghêu Đồ, Tiêu Bân cùng Mật Linh đang bay phía ra nhìn tới khi Mộc nguyên lực và Kim nguyên lực còn sót lại đã phân tán hiện ra trước mắt ba người chính là một vùng hoang tàn trong những hố sâu không thấy đáy cùng với đó chính là mảnh đất trên đám mây gọi là Thanh Phong Cảnh cũng đang rơi xuống phân thành nhiều mảnh trong tiếng rít của gió và rớt mạnh xuống mặt đất tạo ra tiếng động mạnh

Chỉ là trong những mảnh đất phía trên đám mây đang rớt xuống lại còn xen lẫn hơn chục thân ảnh cũng đang rơi xuống trong giọng nói có chút điên loạn từ hai thân ảnh:

- Băng Nguyên không lấy được!

- Đại thú cũng không bắt được!

Trong ánh nhìn của Nghêu Đồ, Tiêu Bân cùng Mật Linh đã nhìn tới và đã nhận ra hai thân ảnh đang rơi xuống trong bị thương rất nặng vừa mới gào lên trong hơi như đứt đó là Hội trưởng Vưu Chí cùng Vũ Phiến Lương môn chủ

Trong những thân ảnh còn lại còn có tứ hộ pháp cũng đều như vậy, tất cả đều đang rơi xuống trong mảnh đất phía trên đang rớt xuống

Ngoại trừ một thân ảnh đang bắn thẳng tới hướng đông Thanh Phong Phái mà bay đi trong ánh nhìn theo của Nghêu Đồ, Tiêu Bân cùng Mật Linh

Mặc dù, ba người lúc này cũng không hề lành lặn khi lui nhanh né tránh vụ nổ lúc nãy mà cùng khẽ nói: “Đại trưởng lão Thanh Chiến”

Trong tiếng thét vọng lên của Hộ pháp Hình Cung khi đã cùng mấy thân ảnh còn lại bị vùi lấp nhất thời vào trong mặt đất: “đây phải gọi là thành bại”

Nhưng tại một nơi cách xa Thanh Phong Phái cũng như cách xa Thành Vị Thanh và cách xa Vũ Phiến Môn

Nơi này gọi Trại Hoàng Dương cũng đã hứng chịu trận trận động đất nhỏ nên chỉ khiến mặt băng dày nức ra cùng những bức tượng băng đã đổ vỡ chỉ còn lại chục bức tượng băng ẩn trong là vài bóng người vẫn còn nguyên vẹn cũng như lúc này nơi đây cũng đã khôi phục lại sự vắng lặng như cũ

Và nơi đâu đó trong khu rừng rậm lớn trên Lục Địa Nguyên Thiên, cách xa Thành Vị Thanh nhưng lại ngay hướng cánh rừng nhỏ Dược Viên của Thanh Phong Phái

Lúc này trong ánh trăng đang chiếu xuống nơi một vũng nước trong đáy cũng khá sâu trên mặt của vũng nước phủ lá cùng một vài cây nhỏ, xung quanh vũng nước chính là rừng cây bao quanh trong yên ả nhưng lại vắng lặng

Nhưng nơi cạnh vũng nước đang có hai thân ảnh nằm chồng lên nhau đó là một thiếu niên cùng một tiểu thú đang ngồi ngay ngực thiếu niên đang nằm ngửa, mắt đang nhắm trong khóe mắt vẫn còn đọng nước nhưng lại không cử động, mặc cho tiểu thú đã chuyển thành đứa bé, mắt đỏ đỏ, môi chúm chím vỗ vỗ má hắn cúi sát mặt gọi liên hồi:

- Thiên ca, mau tỉnh dậy!

Nhưng lại không có lời đáp nơi thiếu niên khi mà hắn lại không hề cử động mà chỉ nằm im mặc cho đứa bé cứ vỗ cùng béo hai má thiếu niên mà gọi trong mặt nhỏ mếu:

“Thiên ca, mau dậy”

“Thiên ca, mở mắt ra đi”

“Thiên ca, mamút của đệ đâu”

Và thiếu niên này chính là Vũ Thiên, đứa bé do tiểu thú hóa thành chính là Tiểu Bạch gọi một hồi không thấy Vũ Thiên trả lời thì cũng gục trên ngực hắn mà mắt nhỏ nhắm lại trong miệng vẫn méo mà vẫn gọi “Thiên ca”

Chỉ là Vũ Thiên lúc này lại đang lẩm bẩm vài cái tên “Ngữ Hải, Thùy Phong sư huynh còn có mamút, Diệc lão người cũng đã … Toan lão đầu”

Bất chợt hắn lại gọi hai chữ “Tiểu Bạch” mà mở mắt, quàng tay ôm nhẹ lấy Tiểu Bạch đang là đứa bé đã ngủ trong vẫn gọi nhỏ tên hắn để không đánh thức nó khi mà hắn đã nhìn xuyên qua đám cây trong ánh trăng vẫn đang len lói chiếu xuống nhưng vẫn không thể đánh tan đi sự âm u của khu rừng rậm này trong ánh mắt cũng đã nhắm lại mà thở hắc ra một hơi như xua tan đi điều gì đó

Trong tiếng gió thổi vi vu cùng những nhánh cây đang đun đưa trong bầu trời đêm nơi rừng rậm hoang vắng này, cũng như mặt nước trong vũng nước lại đang tạo nên những gợn sóng nhẹ và lúc này chính giữa vũng nước ngay một chiếc lá đang trồi lên một đầu rắn nhỏ có mào nhỏ tỏa rất nhiều sắc, trong cặp mắt ti hí hình trăng khuyết, lưỡi rắn nhỏ lại đang thò ra mà nhìn chằm chằm Vũ Thiên cùng Tiểu Bạch đang nằm cạnh vũng nước thở đều đặn trong mắt đang nhắm

Mà há miệng răng nhọn nhỏ phát ra âm thanh như một giọng nói của một bé gái cũng tầm năm, sáu tuổi cũng khoảng Tiểu Bạch:

- Hai kẻ lạ mặt dám xâm phạm vào vũng nước của “xà yêu”!

Quyển I: Thanh Phong Phái

Hết
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.