“Băng Tam Kiếm”
Vũ Thiên nhìn những giọt nước đã đọng lại nơi những chiếc lá mà Tiểu Bạch đã bỏ chạy trong lòng liền thấy khó chịu, ánh mắt băng lạnh nhìn Nhện Thụy đang tiến tới gần mình mà hét to ba chữ áp lực của Nhện Thụy tạo ra cho hắn đã giảm đáng kể, hắn lại kết quyết thanh băng kiếm lại được hình thành nhưng lần này không phải là một mà là ba mang theo khí lạnh vây lấy Nhện Thụy ở giữa “ta để Tiểu Bạch đi là đúng hay sai chứ, nếu lúc trước ta nghe lời Diệc lão để nó ở ngoài thì nó đã không gặp nguy hiểm” Vũ Thiên nhìn tam kiếm băng của hắn hình thành đang vây lấy Nhện Thụy rồi lẩm bẩm.
“Đâm”
Ba thanh băng kiếm liền lao thẳng vào Nhện Thụy mà muốn như đâm toạt thân thể lão chỉ là ánh mắt Nhện Thụy vẫn bình tĩnh mà hiện lên vẻ cười cợt, cánh tay gầy khô của lão đã đưa lên ba sợi tơ mỏng trắng tuyết như bặng của Vũ Thiên đã xuất hiện từ ba ngón tay giữa của Nhện Thụy mà lao về hướng ba thanh băng kiếm của Vũ Thiên.
Những tiếng vỡ vụn của băng vỡ đã vang lên rõ rệt, ba thanh băng kiếm của Vũ Thiên đã bị ba sợi tơ của Nhện Thụy chấn nát vụn thành từng mảnh.
- Tiểu tử lại định bỏ chạy tiếp sao, ngươi nghĩ mình có cơ hội sao.
Nhện Thụy cười âm trầm mà nói khi thấy Vũ Thiên đã bỏ chạy theo hướng của Tiểu Bạch đã bỏ chạy khi nãy khi mà lão đang tập trung ba thanh băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien/2122577/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.