- Thật rộng lớn a! mà hơi tối thì phải, nguyên khí ở nơi đây cũng thật dày đặc!.
Vũ Thiên nhìn nơi mà hắn vừa xuất hiện mà nhìn ngó một lượt xung quanh rồi tự nói một mình. Tiểu Bạch vẫn được hắn để trong áo khiến cho bụng hắn như phình to ra nhưng kết giới khi tiến vào không hề tách hắn và Tiểu Bạch ra.
Nơi hắn xuất hiện là mặt đất nơi này xung quanh là một rừng cây, có thể nói hắn đang đứng ở một khu rừng nguyên sinh tám phương tứ hướng đều là cây cối che chắn bao phủ. Ánh sáng phía trên chiếu xuống rất là ít ỏi chỉ có thể len lói qua được những tán cây rậm rạp phía trên mà xuống mặt đất. Ánh mắt Vũ Thiên nhìn quanh rồi lại gãi đầu không biết nên đi đường nào vì tứ phía hắn đều bị phủ bởi một màu xanh.
- Tiểu Bạch đệ nói xem, ta nên đi đường nào đây!. Vũ Thiên đánh nhẹ vào trước bụng mình mà đánh thức Tiểu Bạch dạy mà hỏi nó
- Nơi này trông âm u mà lại vừa xanh vừa đen không thấy gì cà, Thiên ca tự chọn đường đi đi, đệ bận ngủ rồi!. Tiểu Bạch ló cái đầu nhỏ thó của nó ra khỏi áo trước bụng Vũ Thiên mà nhìn về phía trước chỉ thấy một rừng cây khiến nó không khỏi hoảng sợ vì độ âm u đến lạnh cặp mắt nhỏ của nó không khỏi hoảng sợ mà giọng nói âm vang trong đầu Vũ Thiên rồi rụt vào trong áo hắn không còn động tĩnh gì.
- Không nghĩ đệ còn chết nhát hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien/2122575/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.