Trong căn phòng trống nơi thiếu niên đang nằm. Ngữ Hải và Thùy Phong cũng đều đang đứng nơi đây, kẻ đứng người ngồi chỉ nhìn chằm chằm vào thiếu niên đang nằm trên chiếc giường trúc kia mà nhìn.Thiếu niên đã được thay một bộ y phục mới che chắn đi những vết thương dài và sau như những móc câu rạch dài những đường tuy nhiên nó đã thâm lại. Ánh lửa nhỏ trên cái bàn chỉ như để tượng trưng vì ánh sáng đã từ ngoài chiếu vào soi lên gương mặt trắng bệch của thiếu niên hơi thở như đang gần tắt.
- Không biết tiểu tử này đã trải qua chuyện gì mà thân thể hắn lại suy nhược khủng khiếp như vậy!
- Lúc nãy ta thay y phục cho hắn ta thấy thân thể hắn nhẹ như gốc cây khô vậy!
- Không biết Diệc lão đã nhặt hắn ở đâu nhỉ!
- Trong hắn giống như một cái thi thể vậy không còn một chút máu lúc mới vào nhìn thấy hắn ta tưởng hắn đã chết rồi.
- Hơi thở hắn đang yếu dần!
- Chắc Diệc lão đang luyện đan!
Giọng nói của hai người cứ thế mà nối tiếp nhau nhưng rồi cũng im lặng mà đợi chờ Diệc trưởng lão tới. Thời gian không lâu trôi qua Diệc trưởng lão cũng đã xuất hiện ở căn phòng này, Ngữ Hải, Thùy Phong trong thấy Diệc trưởng lão xuất hiện thì mừng rỡ lại nhìn viên đan dược hình tròn nhỏ như đốt ngón tay đang được Diệc lão nắm chặt lấy thì biết thiếu niên này đã được cứu.Viên đan dược không hề ẩn chứa nguyên lực mà chỉ chứa dược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien/2122571/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.