Cách chỗ Vũ Thiên không ra, nơi này có ba gian nhà tranh giống như những căn nhà sàn vậy, tuy đơn giản nhưng lại đủ tiện nghi rất phù hợp với khung cảnh nơi đây, xung quanh là những vườn hoa được ngăn cách bởi những lối mòn nhỏ, đủ loại hoa sặc sỡ tỏa ra mùi hương thơm nồng một khoảng trời, phía ngoài những vườn hoa là những ngọn cây gốc to cao không thấy ngọn, phía ngoài nữa là những vườn hoa nữa cũng là nơi mà Vũ Thiên đang đứng cảm ứng nơi này chỉ có thể gọi là một phần mười của tiên cảnh.
Trước vườn hoa ngay ba gian nhà có có hai nữ tử sắc nước hương trời xinh đẹp tuyệt trần, mỗi người đều mang theo một nét đẹp riêng, vẻ đẹp lạnh lùng cao quý thêm làn da trắng nõn như ngọc của nữ tử áo trắng khiến cho bao người phải ngắm nhìn, tuy không mang theo vẻ lạnh lùng nhưng nữ tử áo hồng lại có sự quyến rũ đến khó tả khiến cho bao gã đàn ông phải si mê mà say tình.
Hai nữ tử này một tên là Nghệ Tuyết một tên là Phương Nguyệt. Phương Nguyệt chính là nữ tử áo trắng, Nghệ Tuyết chính là nữ tử áo hồng, hai nàng vẫn đang chăm sóc và rảo bước ở vườn hoa chỉ là bây giờ trên gương mặt xinh đẹp thoát tục của nữ tử áo trắng đã hiện lên sự nghi hoặc nàng chỉ nhìn chăm chú về hướng mà Vũ Thiên đang đứng vì nàng cảm nhận được nơi đó băng hệ không ngừng xung động.
- Tuyết tỷ muội cảm nhận được nhìn như có đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien/2122560/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.