Nàng vừa mới bước ra khỏi cửa hàng, con đường tấp nập người qua kẻ lại.Thiên Kim không nhớ nổi chỗ này, nó vừa quen vừa lạ làm sao. Đón xe bussố mấy thì đi về trường nhỉ. Nàng chạy lại hỏi thăm một người đàn ôngđang đọc báo đứng ở trạm xe.
- Xin hỏi ...
- Có chuyện gì?Người đó gấp tờ báo lại, gương mặt quen thuộc cười với nàng thật hiền từ.
- Hướng Duy. – Nàng sững sờ gọi.Anh ta lại cười, lắc lắc đầu.
- Xin lỗi, tôi không phải anh ta. Nhưng tôi đoán rằng ngườinày trong ấn tượng của cô là người tốt nhất, và đáng tin tưởng nhất đúng không?Thiên Kim nghiêm túc nhìn kỹ anh ta hơn nữa. Mái tóc cắt ngắn hiện đại, cặp kính trắng, trang phục vest của nhân viên côngsở, bên cạnh còn có một chiếc cặp hồ sơ. Trông anh ta bình dị như bất kỳ nhân viên văn phòng nào khác. Vào buổi sáng như thế này, bạn có thểtrông thấy vô số người giống như anh ta trên đường.
Đúng vậy, làm sao Tùng Hiền của cô lại có thể ăn mặc như thế này được.Anh là người của thế giới cổ đại cả ngàn năm trước, trang phục cùng kiểu tóc không thể giống người đàn ông này. Cả tờ báo và cốc cà phê anh tacầm trên tay đều là sản phẩm mới nhất của nền văn minh hiện đại. Thậtrất bất đồng với thế giới của Tùng Hiền.
- Tôi nhìn lầm. – Cô lắp bắp, dự định bỏ đi.
- Khoan đã. – Người đàn ông đó gọi cô. – Có thể dành cho tôi ít phút được không, có vài chuyện cô cần phải biết.Nàng nghiêng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-y-sao-tranh-khoi/1611846/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.